Chương trước
Chương sau
Huống hồ gì bây giờ còn có một vấn đề rất nghiêm trọng chính là, người của lục đường, ngoại trừ Hoa Mãn Ngọc của ngoại đường là ở tại Phi Linh Môn ra thì tất cả đám người khác như Hoàng Phủ Kỳ Tùng đều không ở trong Phi Linh Môn, còn Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan của Ám Đường thì một mực ở lại phân đà ở Thương Sơn, cho nên thực lực của Phi Linh Môn hiện tại, chỉ có mấy người đang đứng giữa không trung lúc này mà thôi.

– Hồ Hưng Hải, Tùng Thanh Sơn, Lương Bá Quang đều tới đây.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, sắc mặt lúc này vô cùng ngưng trọng, từ thực lực của đối phương thì không khó để nhìn ra, thực lực của Phi Linh Môn đúng là vẫn kém xa.

– Diễm Băng Song suất Lương Tán, Đỗ Yến cũng tới, còn có Tất Phương Sơn nữa.

Thanh Hoả Lão Quỷ đưa mắt nhìn phía trước, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, trên gương mặt già nua nhăn nheo càng lộ ra thêm một cỗ khí âm trầm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mấy đạo thân ảnh ở phía trước, trong đó hình như có không ít thân ảnh khá quen.
– Chưởng môn, chúng ta phải làm gì bây giờ, hai tông này rõ ràng là lai giả bất thiện.

Sắc mặt của Lưu Tinh Hà cũng ngưng trọng, thấp giọng hỏi Lục Lâm Thiên.

– Thông báo cho đám người Hoàng Phủ đường chủ, ngoại trừ liều mạng ra thì chúng ta không còn con đường nào khác để đi.

Lục Lâm Thiên nói, trong mắt sau khi lộ ra vẻ ngưng trọng, một cỗ lãnh ý liền lan tràn ra không trung ngay lập tức.

– Phanh!

Trên không trung, Lục Lâm Thiên vừa dứt lời thì đã sớm có đệ tử phóng đạn tín hiệu ra, sau một tiếng đạn nổ kinh người phát ra, liền nổ tung rực rỡ giữa không trung như pháo hoa.

– Lục Lâm Thiên, ngươi gϊếŧ chết con trai ta, hôm nay ta sẽ huyết tẩy Phi Linh Môn của ngươi.

Trên không trung, Tùng Thanh Sơn nhìn về phía trước, trong mắt loé ra một cỗ sát khí không thèm che giấu.
– Muốn huyết tẩy Phi Linh Môn của ta, sợ là Tùng Thanh Sơn ngươi còn chưa có bản lĩnh này đâu.

Tùng Thanh Sơn vừa mới dứt lời thì có hai đạo thân ảnh lóe lên trong nháy mắt, hai người đều vận một bộ y sam màu đen, quanh thân của cả hai cũng mang theo một cỗ hắc mang như ẩn như hiện, đúng là hai người Đông Vô Mệnh và Thiên Độc Yêu Long vẫn luôn bế quan.

Thiên Độc Yêu Long xuất hiện lập tức quăng một ánh mắt chứa ý cười sang chỗ Lục Lâm Thiên. Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, trong lòng cũng tự hiểu, có vẻ như Thiên Độc Yêu Long đã có thủ đoạn đặc biệt, đã thông báo cho lá bài tẩy ở bên trong Yêu đường, điều cần làm bây giờ chính là chờ đợi.

Theo sự xuất hiện của Thiên Độc Yêu Long và Đông Vô Mệnh, sắc mặt của mấy người Thanh Hoả Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng liền trở nên vui mừng, khí thế cũng cao hơn một chút, lấy thực lực của Thiên Độc Yêu Long cộng thêm Đông Vô Mệnh, còn có Bạch Linh và Quỷ Tiên Tử, tại thực lực của Vũ vương và Linh vương thì cũng không kém Thiên Tinh Tông và Thiên Quỷ Tông, đặc biệt là thực lực của Bạch Linh, chính là mạnh nhất ở nơi này.
Theo sự xuất hiện của Đông Vô Mệnh, sắc mặt của vị phụ nhân xinh đẹp kia cũng có chút biến hoá, ánh mắt hơi loé lên.

– Đông Vô Mệnh, chẳng lẽ chỉ dựa vào ngươi hay sao, cho rằng đột phá Linh vương thì có thể chống lại bọn ta được chắc, ngươi quá đề cao chính mình rồi.

Ánh mắt của Hồ Hưng Hải trầm xuống, một cỗ lãnh ý rơi xuống người Đông Vô Mệnh.

– Lão cẩu, không ngờ ngươi còn dám tự mình vác xác tới đây, hôm nay là tự ngươi đưa lên tới cửa, ta sẽ không khách khí.

Lục Lâm Thiên nói, chân khí quanh thân bắt đầu run lên, tự động có một cỗ khí thế lăng không tỏa ra, tuy nói thực lực của Phi Linh Môn hiện tại xem ra có vẻ không bằng hai tông này liên thủ, nhưng bản thân của Lục Lâm Thiên thì không hề sợ chút nào, không nói tới trong tay của mình vẫn còn lá bài tẩy, trong mật thất của Phi Linh Môn lúc này vẫn còn Nam thúc, hiện tại thực lực của Nam thúc đã khôi phục lại một chút, muốn đối phó với đám người này quả thực chỉ cần một chưởng là xong, chỉ là không phải tới mức cùng đường thì không cần phải phiền toái Nam thúc xuất thủ làm gì.

– Tiểu tử kiêu ngạo, muốn chết.

Lúc này không phải ở Linh Thiên Môn, một tiếng lão cẩu này của Lục Lâm Thiên khiến cho Hồ Hưng Hải vô cùng tức giận, một cỗ đấu khí mang theo nộ ý bắt đầu lan ra, trong nháy mắt tiếp theo cùng với thủ ấn biến hoá, đồng thời giơ tay lên, hung hăng vỗ một chưởng thật mạnh về chỗ Lục Lâm Thiên.

Một chưởng này giáng xuống, một cỗ chân khí bàng bạc cấp tốc tuôn ra dữ dội, lực lượng khủng bố lập tức lan ra, không gian gợn sóng tựa như bị một bàn tay vô hình giày xéo, như muốn xuyên thấu không gian vậy, không gian vặn vẹo một mảng lớn, trực tiếp đánh về phía Lục Lâm Thiên. Thực lực Vũ vương tứ trọng của Hồ Hưng Hải, một chưởng này, uy lực khỏi nói cũng biết. Một chưởng này coi như tuỳ ý đánh ra nhưng cơ hồ khiến cho cả không gian rung lên, khiến cho đám đệ tử Phi Linh Môn đứng bên dưới nhìn đều cảm thấy nkinh ngạc không thôi.

Lục Lâm Thiên không chút bối rối, lãnh ý trong mắt ngày càng lạnh lẽo.

– Thực lực của ngươi vẫn còn chưa đủ đâu.

Ngay lúc đạo chưởng ấn khiến không gian vặn vẹo này đánh ra thì một đạo thanh âm uy nghiêm lạnh như băng đột nhiên vang lên, trên không trung lập tức có một đạo bạch quang lướt ra thật nhanh, một cỗ yêu khí ngợp trời phóng thẳng lên trời, một đạo quang trụ màu trắng vô hình cũng xuất hiện ngay trong tầm mắt của mọi người.

Trong nháy mắt tiếp theo, cột sáng màu trắng này lập tức nện thật mạnh lên trên đạo chưởng ấn khiến cho không gian vặn vẹo kia.

– Ầm!

Cột sáng và chưởng ấn va vào nhau, giữa không trung lập tức có từng đợt không gian gợn sóng lập tức lan ra dữ dội, một tiếng nổ vang dữ dội như tiếng sấm rền lập tức vang vọng, đinh tai nhức óc như tiếng lôi đình vang vọng khắp không trung.

– Một đám tạp mao mà cũng dám làm càn ở Phi Linh Môn ta.

Ngay tại lúc đạo quang trụ màu trắng của Bạch Linh phóng thẳng lên trời, Thiên Độc Yêu Long tính tình vốn nóng nảy, mặc dù lúc trước là nửa đùa nửa thật mà gia nhập Phi Linh Môn, nhưng gần đây ở chung một khoảng thời gian, cả Phi Linh Môn đều vô cùng cung kính với hắn, trong lòng của hắn đã chấp nhận Phi Linh Môn, lúc này có người tới đây sinh sự, yêu nguyên lập tức tuôn ra dữ dội, trong tay liền xuất hiện một đạo quyền ấn mang theo hắc mang ngập trời, cứ thế lăng không đánh ra mà không phát ra chút thanh âm nào.

– Xuy!

Quyền ấn đánh ra, một cỗ kình phong khủng bố cũng hạ xuống từ trên không, không gian phía trước quyền ấn lập tức vặn vẹo, sau đó đánh về phía đám cường giả của hai tông, trước người của Thiên Độc Yêu Long, bởi vì thế công quá mức hung mãnh này, khiến cho không gian xung quanh lập tức trở nên lung lay như sắp vỡ.

Sắc mặt của Lục Lâm Thiên lập tức nhảy lên, thực lực của Thiên Độc Yêu Long so với trước kia đã mạnh hơn một chút rồi, mặc dù vẫn chưa tới thất giai trung kỳ, nhưng thực lực thế này, cộng thêm bản thể cường hãn và kịch độc của mình, sợ là cũng có thể gϊếŧ được Vũ vương nhị trọng bình thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.