Chương trước
Chương sau
Trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, từng đạo thủ ấn được biến hóa. Không ngừng hấp thu năng lượng trong dược đỉnh, mà lúc này đã tới thời khắc quan trọng nhất.  

Sưu.  

Khi Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh toàn thân đen kịt nhảy ra khỏi dược đỉnh thì lập tức khoanh chân ngồi xuống. Một cỗ khí tức bàng bạc từ trong cơ thể tràn ra.  

Thời gian tiếp tục trôi qua, động tĩnh trong mật thất cũng không có ai biết được.  

Trong đại điện Phi Linh môn, Lục Lâm Thiên đang ngồi ở đó. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, còn có Thiểm Điện Báo Ngô Dũng gần đây mới gia nhập, các đường chủ, trưởng lão, hộ pháp đều có mặt.  

Các đường nhanh chóng bẩm báo sự phát triển trong mấy tháng vừa qua, toàn bộ trưởng lão và hộ pháp của Phi Linh môn lúc này mới biết được hiện tại thực lực của Phi Linh môn thế nào, cả đám đều vô cùng kinh ngạc.  

Nói chung, trong khoảng thời gian này Phi Linh phát triển rất nhanh, chung quanh sơn mạch Vụ Đô cũng không có thế lực nào có thể ngăn cản Phi Linh môn. Thế nhưng nếu như phát triển tiếp sẽ động chạm với những thế lực khác.  

– Chưởng môn, gần đây ở ngoài Cửu Hoa Sơn chúng ta gặp phải một chút phiền toái nhỏ. Có một môn phái là Tinh Hà môn gần đây luôn kiêu ngạo, ngăn cản Phi Linh môn chúng ta.  

Hoa Mãn Ngọc nói.  

– Tinh Hà môn này có địa vị như thế nào?  

Lục Lâm Thiên nhướng mày, dường như nhớ tới cái gì đó. Lúc đi tới Vụ Tinh hải hắn lấy được một quyển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, dường như đã nghe tới tên Tinh Hà môn này.  

– Chưởng môn, Tinh Hà môn này thật ra không có địa vị gì lớn. Nhưng vốn cũng không kém Quỷ Vũ Tông trước đây bao nhiêu, không thuộc về Nhất tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn. Cho nên nếu suy xét thì quả thực so với Quỷ Vũ Tông còn kém hơn. Trong môn có ba Vũ Suất, thực lực mạnh nhất chính là Lưu Tinh Hà, nghe nói đã tới Vũ Suất cửu trọng.  

Hoa Mãn Ngọc nói.  

– Tinh Hà môn.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, ánh mắt đảo qua đại điện rồi nói.  

– Chư vị, không biết việc Tinh Hà môn này chư vị có ý kiến gì không?  

– Chưởng môn, đám người Tinh Hà môn dám ngăn cản Phi Linh môn vậy thì trực tiếp diệt môn đi.  

Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói.  

– Diệt chỉ là hạ sách. Thực lực Tinh Hà môn cũng không yếu. Phi Linh môn ta tuy rằng không sợ nhưng nếu bọn chúng liều mạng cũng sẽ tạo thành thương vong với chúng ta.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

– Thanh Hỏa cung phụng, Lộc Sơn cung phụng, lần này hai người đi cùng với Vũ đường tới đó một chuyến. Tận lực thu phục, nếu như không thể thu phục Tinh Hà môn vậy thì trực tiếp diệt.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Vâng, chưởng môn.  

Thanh Hỏa Lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân đáp.  

– Ngô trưởng lão, thương thế của ngươi thế nào rồi?  

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn vào Thiểm Điện Báo Ngô Dũng.  

– Chưởng môn, thương thế đã không còn trở ngại gì nữa rồi.  

Chữa thương tròn một tháng, mặc dù thương thế nặng thế nhưng dùng một khỏa đan dược lục phẩm cao giai cũng đã khôi phục được kha khá.  

– Vậy thì lần này Ngô trưởng lão và hai vị cung phụng cùng nhau đi tới đó đi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Vâng, chưởng môn.  

Ngô Dũng đáp. Ánh mắt nhìn mọi người trong Phi Linh môn, đặc biệt là sáu đường khác khiến cho hắn có chút thất kinh. Lúc này hắn mới tin tưởng lời nói khi trước của hai người Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân.  

– Báo.  

Đột nhiên ngoài đại điện có đệ tử Phi Linh môn đi vào.  

Dưới ánh mắt ẩn ý của Lục Lâm Thiên Hoa Mãn Ngọc lập tức đi ra đại điện. Đệ tử kia nói xong nhanh chóng rời đi.  

– Chưởng môn. Là người ở cửa hàng Phi Linh môn chúng ta muốn gặp chưởng môn.  

Hoa Mãn Ngọc lập tức đi vào trong đại điện rồi nói.  

Lục Lâm Thiên nở nụ cười lập tức nói:  

– Chư vị có thể rời đi, Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng, Ngô trưởng lão, ba người trước tiên đi giải quyết việc Tinh Hà môn đi.  

– Vâng, chưởng môn.  

Mọi người đáp rồi lập tức lui xuống.  

– Chưởng môn, người của Vân Dương Tông tới đây có lẽ vì trấn Thiên Tinh.  

Mọi người tản đi, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cười nhạt nói.  

– Có lẽ bọn họ cũng không nhịn được nữa.  

Lục Lâm Thiên cười nói. Lúc này hắn đã sớm biết được, sau khi đem trấn Thiên Tinh giao cho người của Vân Dương Tông Phi Linh môn bốn phía đều vây quanh, đồng thời dược liệu đều bị phong tỏa. Hoàn toàn khiến cho trấn Thiên Tinh thành một trấn đơn độc. Hiện tại trấn Thiên Tinh có lẽ so với trấn Đoàn Sơn trước đây cũng không khác bao nhiêu. Khắp nơi đều là cảnh tiêu điều. Người Vân Dương Tông càng không thể phát triển.  

– Lục chưởng môn đã lâu không gặp. Không ngờ thực lực của chưởng môn càng ngày càng mạnh, chúc mừng, chúc mừng.  

Một lát sau Hoa Mãn Ngọc dẫn một người đi tới đại điện, chính là Lôi trưởng lão của Vân Dương Tông.  

– Bên ngoài sơn môn nhiều tai mắt, tiểu tử không thể đi ra nghênh tiếp mong Lôi trưởng lão lượng thứ.  

Lục Lâm Thiên khẽ thi lễ rồi cười nói.  

– Lục chưởng môn khách khí rồi.  

Ánh mắt Lôi trưởng lão nhìn vào Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức hành lễ:  

– Tham kiến Bạch cung phụng, Bạch cung phụng càng ngày càng trẻ đẹp a.  

– Lôi trưởng lão nói đùa, mời ngồi.  

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  

Sau khi hàn huyên một phen Lôi trưởng lão mới ngồi xuống. Sắc mặt hơi đổi nói:  

– Lục chưởng môn, ngươi cũng không nên làm quá như vậy a.  

– Ồ, Lôi trưởng lão có ý gì vậy? Tiểu tử không hiểu gì hết?  

Lục Lâm Thiên cố tình kinh ngạc nói.  

– Lục chưởng môn, Vân Dương Tông, Phi Linh môn tính ra cũng là người một nhà, chúng ta người ngay không nói chuyện quanh co. Hiện tại trấn Thiên Tinh nay không bằng xưa. Nếu như Lục chưởng môn không hạ thủ lưu tình thì trấn Thiên Tinh coi như xong.  

Lôi trưởng lão nhìn vào Lục Lâm Thiên rồi nói.  

– Ha ha.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  

– Lôi trưởng lão nghiêm trọng rồi. Tình hình gần đây của trấn Thiên Tinh ta cũng nghe một chút, không ngờ Lôi trưởng lão lại tới Phi Linh môn. Nếu tiểu tử có thể xuất lực đương nhiên sẽ tận lực. Vân Dương Tông và Phi Linh môn dù sao cũng là người một nhà.  

– Vậy đa tạ Lục chưởng môn rồi.  

Lôi trưởng lão nở nụ cười nói.  

– Lôi trưởng lão, trấn Thiên Tinh muốn khôi phục được cảnh tượng trước đây là chuyện không hề dễ dàng. Như vậy đi, ta sẽ sắp xếp cửa hàng của Phi Linh môn tiến vào trấn Thiên Tinh. Hơn nữa, gần đây Phi Linh môn ta và Thanh Phong môn có chút khúc mắc, có lẽ Lôi trưởng lão cũng biết. Cho nên vì không để trấn Thiên Tinh bị liên lụy ta sẽ phái ra một ít đệ tử tiến vào chiếm giữ trấn Thiên Tinh, không biết ý Lôi trưởng lão ra sao?  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Chuyện này…  

Lôi trưởng lão vừa mới vui mừng lập tức sắc mặt xấu xí. Hiển nhiên hắn hiểu chuyện chiếm giữ này không phải là ngày một ngày hai.  

– Lục chưởng môn, cửa hàng Phi Linh môn có thể tiến vào. Thế nhưng trấn Thiên Tinh Vân Dương Tông chúng ta cũng có thể bảo vệ. Nào dám làm phiền Lục chưởng môn. Ý tốt này của Lục chưởng môn ta xin nhận.  

Lôi trưởng lão cắn răng nói. Để người Phi Linh môn tiến vào trấn Thiên Tinh, khi đó trấn Thiên Tinh là của ai, không cần nói cũng rõ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.