Chương trước
Chương sau
– Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

– Giáo chủ, Bách Thú cốc có tổ huấn, mặc dù ta là cốc chủ, nhưng vẫn thuộc về Thánh Linh giáo, khi ta tiếp nhận chức cốc chủ mới nghe được Thánh Linh giáo tồn tại, biết Bách Thú cốc là chi nhánh của Thánh Linh giáo, nhưng nhiều năm qua Thánh Linh giáo chưa từng xuất hiện, vì vậy chúng ta đều đã quên.  

Hoa Mãn Ngọc trả lời.  

– Vậy ngươi làm sao biết ta là giáo chủ Thánh Linh giáo?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

– Trong tay giáo chủ có Thánh Linh sắc lệnh, dựa theo tổ huấn, ai có Thánh Linh sắc lệnh người đó chính là giáo chủ.  

Hoa Mãn Lâu đáp.  

– Ngươi nói, đây là Thánh Linh sắc lệnh?  

Lục Lâm Thiên vuốt vuốt lệnh bài do sư phụ lưu lại, nhớ rõ sư phụ từng nói qua, lệnh bài này có lẽ có thể sử dụng, nguyên lai sư phụ từng sáng lập Thánh Linh giáo, được xưng Thánh Thủ Linh tôn, có vẻ Thánh Linh giáo đích thật là do sư phụ sáng lập ra.  

– Giáo chủ, Bách Thú lệnh hoàn toàn bị Thánh Linh sắc lệnh khắc chế, đã đủ chứng minh trong tay giáo chủ chính là Thánh Linh sắc lệnh, huống chi giáo chủ có thể dùng tay không thi triển Huyết Hồn Ấn, như vậy là không sai rồi, chẳng lẽ giáo chủ muốn thử nghiệm Bách Thú cốc có từng quên tổ huấn hay không sao?  

Hoa Mãn Ngọc ngẩng đầu hỏi.  

– Tốt lắm, đứng lên đi.  

Lục Lâm Thiên cũng không giải thích, chuyện này chính hắn còn chưa rõ, căn bản không nghĩ tới Bách Thú cốc thật sự quan hệ với mình.  

– Tạ giáo chủ!  

Hoa gia huynh muội đáp.  

– Các ngươi nói ta nghe một chút, rốt cục đã phát sinh chuyện gì, vì sao Hắc Bạch Vô Thường muốn đối phó Bách Thú cốc?  

Lục Lâm Thiên trầm tư một lúc, nhìn hai huynh muội hỏi.  

– Giáo chủ, hai tháng trước Hắc Bạch Vô Thường tới Bách Thú cốc, yêu cầu chúng ta gia nhập bọn hắn, bằng không sẽ tiêu diệt cả cốc, chúng ta tự nhiên không theo, vì vậy đã nảy sinh chiến đấu kịch liệt, thực lực của bọn hắn quá mạnh mẽ, ta cùng đại ca không phải là đối thủ, cuối cùng nhờ một đầu Địa Long yêu thú mới đột phá lục giai hậu kỳ chưa bao lâu ngăn cản bọn hắn để hai huynh muội chúng ta trốn thoát, nhưng bọn hắn đã liên thủ gϊếŧ chết đầu Địa Long kia, dọc theo đường đi chúng ta có ý phát tán tin tức trong Bách Thú cốc có bảo vật, chính là muốn hấp dẫn cao thủ bốn thế lực lớn tới đây, nhân cơ hội chạy thoát sự đuổi gϊếŧ của Hắc Bạch Vô Thường, nào ngờ kết quả lại như vậy.  

Hoa Mãn Ngọc nhíu mày nói, vẻ mặt mất mát tổn thương.  

– Gia nhập bọn hắn, bọn hắn yêu cầu các ngươi gia nhập thế lực gì?  

Lục Lâm Thiên hiếu kỳ hỏi.  

– Nghe nói là Linh Vũ giới.  

Hoa Mãn Ngọc nói:  

– Bọn hắn muốn Bách Thú cốc gia nhập Linh Vũ giới, như vậy sẽ nâng đỡ chúng ta trở thành thế lực nhất lưu trong Cổ Vực, còn những chuyện khác chúng tôi không biết.  

– Lại là Linh Vũ giới!  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, không nghĩ tới trong Cổ Vực không ngờ cũng có người của Linh Vũ giới.  

Sở dĩ hắn cảm thấy buồn bực là vì hắn biết chỉ sợ không bao lâu nữa người của Linh Vũ giới sẽ biết về hắn, sự tình này liên quan tới Vô Tự Thiên Thư, chỉ sợ người của Linh Vũ giới đã sớm âm thầm truy tìm mình, sau chuyện xảy ra ở Vụ Hải sơn mạch mình sẽ bị nhiều người chú ý, tới lúc đó không cách nào tiếp tục ẩn giấu bên trong Cổ Vực.  

Lúc ở Vân Dương tông cùng Thiên Kiếm môn, Lục Lâm Thiên từng nghe nói qua về Linh Vũ giới, lúc ở Lục gia cũng có thân ảnh bọn hắn, đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào.  

– Chưởng môn!  

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên thất thần, Diệp Mỹ khẽ gọi.  

– Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, hiện tại Bách Thú cốc đã là danh nghĩa, các ngươi có nguyện ý gia nhập Phi Linh môn hay không?  

Lục Lâm Thiên phục hồi lại tinh thần, hỏi.  

– Bách Thú cốc có tổ huấn, toàn bộ đệ tử phải đi theo giáo chủ, nếu bây giờ giáo chủ là chưởng môn Phi Linh môn, huynh muội chúng tôi tự nhiên nguyện ý gia nhập.  

Hai người không chút do dự nói.  

– Tốt, việc của Thánh Linh giáo sau này chúng ta nói tỉ mỉ, hiện tại các ngươi gia nhập Phi Linh môn đi.  

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, nhìn qua Thanh Hỏa lão quỷ cùng Lộc Sơn lão nhân nói:  

– Hai vị cung phụng, các ngươi dẫn người về Phi Linh môn trước, đem việc xảy ra tại sơn mạch Vụ Hải báo cho Đông lão.  

– Chưởng môn, ngươi không đi cùng chúng tôi về sao?  

Thanh Hỏa lão quỷ hỏi.  

– Ta sẽ về sau, các ngươi về trước, trên đường cẩn thận.  

Lục Lâm Thiên nói xong liền gọi Nghịch Lân Yêu Bằng bay giữa không trung.  

– Dát!  

Nghịch Lân Yêu Bằng vỗ cánh bay tới, thân hình đột nhiên mở rộng, uy áp khổng lồ khuếch tán.  

– Đây là…Nghịch Lân Yêu Bằng, đảng cấp lục giai!  

Hoa Mãn Ngọc nhíu mày, lúc này mới chú ý tới trong vô thanh vô tức có một đầu yêu thú cường hãn theo sau.  

– Các ngươi cưỡi Nghịch Lân Yêu Bằng quay về Phi Linh môn đi, ta phỏng chừng thêm một đoạn thời gian mới trở về.  

Lục Lâm Thiên nói, hắn chỉ lo lắng cho Hoa gia huynh muội cùng Úc Khánh cùng Diệp Mỹ, nếu gặp nguy hiểm có thể nhờ tốc độ của Nghịch Lân Yêu Bằng thoát thân.  

– Vâng, chưởng môn.  

Lộc Sơn lão nhân cũng không hỏi nhiều, có Bạch Linh đi theo, bọn hắn cũng không có gì lo lắng.  

Khi mọi người nhảy lên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Song Đầu Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ đều chuyển lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Khi nhìn thấy cảnh này, Hoa Mãn Lâu cùng Hoa Mãn Ngọc vốn luôn giao tiếp với yêu thú đều cảm giác được chúng bất phàm, sắc mặt biến đổi, Hoa Mãn Ngọc chợt hô:  

– Trời ạ, là Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Song Đầu Thủy Hỏa Yêu Giao!  

Lục Lâm Thiên lại dặn dò một lượt, nhìn thấy Nghịch Lân Yêu Bằng đi xa, sắc mặt vẫn luôn ngưng trọng.  

– Lão đại, chúng ta ở lại đây làm gì?  

Tiểu Long ngẩng đầu phun ra nuốt vào cái lưỡi hỏi.  

– Tìm địa phương, ta muốn bế quan tu luyện.  

Lục Lâm Thiên nhìn nhóm Linh tướng đang bị cấm chế giam cầm trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.  

Một lát sau, bên trong một khe sâu, sương mù bao phủ dày đặc, khe sâu không thấy đáy, lúc này bên trong một hang đá thiên nhiên dưới đáy cốc, Lục Lâm Thiên đang đi thẳng vào bên trong.  

Lấy ra Linh ngọc sàng, hắn khoanh chân ngồi xuống, một lúc sau trong tay hắn xuất hiện hai cỗ thây khô, một là Linh tướng tam trọng, một là nhất trọng, đã bị hắn cắn nuốt sạch sẽ.  

Trong ánh mắt kinh hãi của vài Linh tướng còn lại, Lục Lâm Thiên lại chìm vào trong tu luyện, quanh thân tràn ngập một tầng quang quyển vô hình.  

Cắn nuốt hai Linh tướng, Linh lực cực kỳ khổng lồ, lúc này chỉ cần trải qua Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa, còn lưu lại một phần mười có thể sử dụng.  

Mặc dù là vậy chân khí của Lục Lâm Thiên vẫn không ngừng tăng cường, Linh lực tràn vào trong không gian đại não, làm dịu hồn đan tận sâu trong, tiểu đao màu vàng trên hồn đan vẫn không ngừng cắn nuốt Linh hồn lực.  

Tốc độ tiến bộ của hắn cực nhanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, quả thật dọa người, qua hai ngày một đêm, hắn lại tiếp tục cắn nuốt một Linh tướng tứ trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.