Chương trước
Chương sau
1928.
Đinh Trường Sinh vừa vào cửa liền nhìn thấy sắc mặt Lương Văn Tường thật không tốt xem, hình như là đang rất tức giận, điều này làm cho Đinh Trường Sinh hoài nghi Lương Văn Tường đây là cố ý để cho mình thấy đấy, người như Lương Văn Tường vậy, tu luyện trong quan trường mấy thập niên, vui buồn không hiện mới là biểu hiện cơ bản, có thể làm ra cái dạng này rõ ràng là biểu đạt đối với mình bất mãn a.
Kiều Hồng Trình cũng không lên tiếng, tìm chỗ ngồi xuống, mà Đinh Trường Sinh đương nhiên là không có cái đãi ngộ này rồi, hơn nữa nhìn thấy Lương Văn Tường đang thối mặt kia, cũng không biết mình đắc tội gì với ông ta.
-Dương Phụng Tê có chuyện gì xảy ra?
Lương Văn Tường nhìn Đinh Trường Sinh, liền hỏi.
-Dương Phụng Tê làm sao vậy?
Đinh Trường Sinh ra vẻ không biết hỏi ngược lại.
-Dương Phụng Tê quay về Mỹ, việc này làm sao cậu biết?
Lương Văn Tường hỏi.
-A, cháu tiễn đưa nàng đi, nàng nói nàng ở trong nước bị uy hϊếp không an toàn, cho nên là nhanh chạy quay về tổng bộ của công ty ở Mĩ Quốc còn hơn là ở trong nước có thể bị chết không minh bạch a…
-Càn rỡ, cậu cói biết lời này của cậu hậu quả ra sao không? cái gì mà là nhận lấy uy hϊếp, thân người không an toàn, lời này có ý tứ gì, cậu đây là đang chất vấn hoàn cảnh trị an Giang Đô hay là chất vấn hoàn cảnh chiêu thương của Giang Đô?
Lương Văn Tường hỏi.
Nhưng mà, câu hỏi này kỳ thật hỏi cho có, còn đối với Đinh Trường Sinh giờ này có cái gì hữu dụng, Dương Phụng Tê đi nơi nào cùng Đinh Trường Sinh có nửa xu nào quan hệ? Còn chính là Lương Văn Tường chứ không là ai khác, ông là bằng hữu của cha Dương Phụng Tê tâm đầu ý hợp, vì vậy nếu như Dương Phụng Tê tại Giang Đô có xảy ra chuyện gì, thì Lương Văn Tường thật đúng là không tiện giải thích nói rõ, tuy rằng đây là sự thật, nhưng mà Lương Văn Tường lại không có thừa nhận chuyện này.
-Ồ, thư ký trưởng, cháu có nhờ chú chuyển giao lại với Lương chủ tịch cái đồ vật kia, chú chưa có chuyển sao?
Đinh Trường Sinh ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía Kiều Hồng Trình, hỏi.
-Chuyện gì?
Kiều Hồng Trình cũng không nhận lấy chuyện này
Đinh Trường Sinh con ngươi đảo một vòng liền minh bạch là chuyện gì xảy ra rồi, xem ra chính mình là bị lừa được, hai người này xem ra là đã dự mưu cùng nhau không nhận thức đến việc này rồi.
-Được rồi, cháu sẽ báo cáo một chút với Lương chủ tịch, Dương Phụng Tê sở dĩ quay về Mỹ, là vì có người hướng nàng gửi đến mấy viên đạn, tối hôm qua lại đột kích kiểm tra gian phòng của nàng, mà tất các các chuyện này hiển nhiên có người ở sau lưng thao túng đấy, cho nên nàng cảm thấy sự an toàn bị uy hϊếp, lúc này mới tức giận mà ly khai đấy, tất cả đều là chuyện thật, nếu Lương chủ tịch không tin, có thể điều tra .
Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh nói xong những lời này, nhìn về phía Lương Văn Tường, trong nội tâm không khỏi nghĩ đến…Ài… xem ra bất cứ người nào một khi bước vào quan trường, đều là không có đường quay về đấy, thật ra thì Đinh Trường Sinh rất là kính trọng Lương Văn Tường đấy, nhưng sau khi nhìn đến Lương Văn Tường biểu hiện tại trong chuyện này với Dương Phụng Tê, thì hắn thất vọng đến cực điểm, Dương Phụng Tê mặc dù là một người làm ăn, kiếm tiền là điều ưu tiên đấy, nhưng mà nàng tới Giang Đô là làm bàn đạp cho Lương Văn Tường, thế nhưng là Lương Văn Tường không những là không có ủng hộ nàng, ngược lại là còn khuyên nàng buông tha cho lợi ích vốn đã đến trong tay, điều này không thể không làm cho người ta cảm thấy thất vọng chán chường..
-Những sự tình này tôi sẽ điều tra đấy, nhưng mà tôi hy vọng về chuyện của công ty Bàn Thạch liên quan đến đầu tư, nhất là cậu về sau không nhúng tay vào nữa, hãy làm làm tốt chuyện của mình, chứ đừng có khắp nơi đều quấy một gậy …
Lương Văn Tường không vui nói.
-Ách …..vậy ý của Lương tỉnh trưởng, nói cháu là một cây gậy quấy phân heo đúng không trưởng thư ký?
Đinh Trường Sinh ra vẻ vô tội hỏi hai người nói.
-Cậu thích lý giải như thế nào thì lý giải, đi ra ngoài đi, từ bây giờ tôi không muốn sự tình của Dương Phụng Tê lại nghe đến tên của cậu nữa .
Lương Văn Tường không kiên nhẫn nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, bất đắc dĩ rời khỏi văn phòng Lương Văn Tường, Kiều Hồng Trình rút cuộc nhịn không được, đợi đến lúc Đinh Trường Sinh rời đi, liền mỉm cười.
-Ông còn cười, hãy nhìn chằm chằm nhanh chuyện này, quyết không thể lại để xảy ra sự cố nữa, đúng rồi, bên kia Hán Đường Trí Nghiệp có tin tức gì không?
Lương Văn Tường nhìn Kiều Hồng Trình hỏi.
-Bọn hắn hiện tại đang tìm cách dập tắt lửa, chỉ là mấu chốt cái chuyện này sau khi xáo xào như vậy, thì cái khoản giao dịch mảnh đất kia còn có thể hay không tiến hành, sẽ rất khó nói, xem ra công ty Bàn Thạch cũng không phải là khoanh tay đứng nhìn, rất có thể sẽ mướn không ít người tại trên mạng phát bài bài viết, tôi xem, chuyện này đến cùng đi về hướng nào, còn rất khó nói .
-Đó là sự tình của bọn họ, chuyện giao dịch không thành cũng không liên quan gì đến chúng ta…Hừ….Đinh Trường Sinh tiểu tử này đi đến đâu thì nhất định nơi đó sẽ có chuyện xấu, tôi lo lắng mặc dù là Hán Đường Trí Nghiệp đang giải quyết vấn đề truyền thông, nhưng có thể không có thể dọn dẹp được về phương diện lực cản khác, tôi dám đánh cuộc, Đinh Trường Sinh này nhất định sẽ duỗi tay ra, ông đợi đến lúc đó xem kịch vui đi. ..
Lương Văn Tường nhíu mày nói ra.
-Chúng ta là cứ như vậy đứng nhìn xem, hay là nên nhắc nhở bọn hắn một chút…
Kiều Hồng Trình hỏi.
-Cũng không cần, chúng ta không có cái nghĩa vụ này, chuyện này tôi đã làm vô cùng không trượng nghĩa rồi, chúng ta không cần phải lại đi giúp bọn hắn đâm hàng rào.
Lương Văn Tường vẻ mặt buồn phiền nói ra.
-Thế nhưngnếu như chúng ta cái gì cũng không làm, không hẳn là những người khác cái gì cũng không làm, Đinh Trường Sinh hiện tại thuộc về Lý Thiết Cương quản, nhưng mà Lý Thiết Cương lần này đi ra làm chuyện này, hắn không có gì có thể cố kỵ nữa đấy, mà Thạch Ái Quốc lại là lãnh đạo cũ của Đinh Trường Sinh, tại trong chuyện này nhất định là ủng hộ Đinh Trường Sinh, còn Chu Minh Thủy là người của Tần gia ở trên kinh thành, sau lưng Tần gia cũng có một đám người đang dựa vào Tần gia ăn cơm, tôi nghe nói đại tiểu thư của Tần gia là Tần Mặc cùng Đinh Trường Sinh lại có quan hệ rất tốt, như vậy tính ra….À…còn có một Ấn Thiên Hoa, Đinh Trường Sinh lại là thư ký trước đây của Trọng Hải, cái quan hệ này phức tạp đến nước này, có thể nói là nếu Đinh Trường Sinh có động tác, rất có thể là sẽ được kết quả mấy nhà kia thỏa hiệp, mà chúng ta cứ như vậy thì không có gì liên quan để dựa vào?
Kiều Hồng Trình hỏi.
Kiều Hồng Trình nói xong những lời này, Lương Văn Tường trên mặt biểu lộ ra rất là quái lạ đấy, trước kia ông chưa từng có theo góc độ nhìn Đinh Trường Sinh mà lo lắng đến những vấn đề này, nhưng mà sau khi Kiều Hồng Trình vừa phân tích, ông đột nhiên phát hiện, gia hỏa này rõ ràng lặng lẽ không có âm thanh, lại nằm trong biên chế một mạng lưới lớn như vậy.
……………………………………………………………………………………………..
-Vị trà ra sao rồi? Tên thuộc hạ lúc cho tôi có nói là trà búp Minh Tiền, có đúng không?
Chu Minh Thủy nhìn xem Lý Thiết Cương say mê thưởng thức hương trà, hỏi.
-Hắc, hôm nay tôi coi như là có lộc, không tệ,… không tệ, đích xác là trà búp Minh Tiền đấy, mùi vị đúng là của nó.. .
Lý Thiết Cương vừa cười vừa nói, sau đó lại nhấp một miếng tại, tại trong miệng ngậm lấy, sau đó từ từ mới nuốt xuống.
-Vậy là tốt rồi, đây là một cân trà, tiễn đưa cho ông đây .
Chu Minh Thủy từ dưới bàn xuất ra một bao trà, đưa cho Lý Thiết Cương, nói ra.
-Vô công bất thụ lộc, Chu bí thư đã cam lòng xuất vốn như vậy, tôi biết rõ là tôi có thể làm được chút gì?
Lý Thiết Cương là bí thư ban kỷ luật thanh tra, đương nhiên biết rõ cái chuyện này, tuy rằng Chu Minh Thủy hướng mình đút lót, việc này nói ra thì người nào cũng không tin, nhưng là mình dù sao cũng phải biết rõ, cái cân trà trà có đáng giá hay không, thì mình còn phải trả giá đây…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.