Chương trước
Chương sau
1927
Lý Thiết Cương đứng trên độ cao so với Đinh Trường Sinh thì hoàn toàn khác nhau, vì vậy góc độ suy tính vấn đề đương nhiên là không thể đồng đẳng với Đinh Trường Sinh rồi.
Người trong giang hồ thân thể đã không thuộc về mình, đồng dạng, người trong quan trường cũng không thể nào là làm tùy hứng được, người giống như Đinh Trường Sinh như vậy dù sao cũng là số ít, mà đại đa số người còn là thuộc loại lo trước lo sau, mọi thứ đều phải cân nhắc có thời gian thì mới có thể quyết định, đó mới là người bình thường.
Mà mặc dù đã là như thế, nhưng sự tình hồ vẫn xuất hiện nhiều lần trong quan trường, bởi vì thế sự biến hóa quá nhanh, mà trên quan trường hiệu suất làm việc lại quá thấp, vì vậy sáng tạo ra rất nhiều sự tình thoạt nhìn qua cái quyết định biện pháp là tốt, nhưng mà lúc áp dụng thì không phải là như vậy.
Giống như là Đinh Trường Sinh muốn điều tra Lưu Thành An, thế nhưng mục đích của hắn cũng không phải đơn giản là trên thân Lưu Thành An này, mà một khi Lưu Thành An chịu khai ra rồi, đến cùng Lưu Thành An sẽ dính đến người nào, mà những người này có thể bị điều tra hay không, thì tỉnh kỷ ủy lại không có quyền lực thực thi…
Đinh Trường Sinh đương nhiên không trả lời khẳng định được, mà Lý Thiết Cương cũng không có đem cái lỗ hổng này hoàn toàn đâm chết, mà chỉ nói là phải cân nhắc, lúc Đinh Trường Sinh sắp rời khỏi phòng làm việc của ông, thì ông còn cố ý nói, nếu không có chỉ thị của ông, thì không có được động vào Lưu Thành An, đây cũng là vì Lý Thiết Cương nhìn thấy Đinh Trường Sinh tại thành phố Bạch Sơn biểu hiện lá gan quá lớn, không theo như lẽ thường ra bài, đã thành cái thương hiệu của Đinh Trường Sinh.
Tuy rằng sự việc Dương Phụng Tê bị xông vào phòng điều tra đang trên truyền thông trên bàn tán xôn xao, mà Dương Phụng Tê đạt được ám chỉ Đinh Trường Sinh, chuyện này là một cơ hội, phải cắn, hơn nữa cô gắng tận lực dẫn dắt dư luận hướng đến trong chuyện giao dịch với công Ty Hán Đường Trí Nghiệp, mà tinh khí của Dương Phụng Tê một khi đã làm, thường thường nàng cũng sẽ đều làm đến mức tận cùng.
Vì vậy, dưới sự thao túng của công ty Bàn Thạch, chẳng những là truyền thông trong nước, ngay cả truyền thông nước ngoài cũng rất chú ý đến chuyện này…
Dư luận một khi buông ra, thì thường thường sẽ không khống chế được, càng có nhiều nữa người tìm hiểu ngọn nguồn của công ty Hán Đường Trí Nghiệp, càng nhiều người suy đoán là công ty Hán Đường Trí Nghiệp cùng chính quyền tỉnh Trung Nam đến cùng là có quan hệ như thế nào, vì cái gì khi mà chuyện này đã xảy ra, chính quyền của tỉnh Trung Nam vẫn luôn là im miệng không lên tiếng? Đây không phải là làm cho người lại có càng nhiều hơn nữa phỏng đoán.
-Chuyện xảy ra khi nào?
Lương Văn Tường cầm lấy trong tay báo chí, vỗ mạnh tại trên bàn công tác, rất là bực tức hỏi.
-Chuyện xảy ra tối ngày hôm qua, không có nghĩ tới động tác truyền thông những thứ này thật đúng là quá nhanh, bất quá chuyện này bọn họ làm hơi quá đáng, đây là đồ vật mà Dương Phụng Tê nhờ tôi chuyển giao cho chủ tịch.
Nói qua, Kiều Hồng Trình đem năm viên đạn đưa tới trên mặt bàn Lương Văn Tường.
-Đây là ý gì?
Lương Văn Tường nhìn qua là mấy viên đạn, lại càng giật mình.
-Đây là Dương Phụng Tê ngày hôm qua bị có người gửi tới đấy, buổi tối lại xảy ra sự kiện cảnh sát xông vào kiểm tra phòng, vì vậy Dương Phụng Tê rất tức giận, nàng không muốn đến cùng ông gặp mặt, nên nhờ tôi gửi đến ông.
Lương Văn Tường cái này mới ý thức tới mình đã bỏ mặc chuyện này phát triển, thiếu chút nữa đã đến tình trạng không thể chỉnh đốn, liền hỏi:
- Gọi điện thoại, bảo Dương Phụng Tê tôi muốn gặp một chút.
Kiều Hồng Trình lấy điện thoại di động ra gọi cho Dương Phụng Tê, nhưng điện thoại tạm thời không cách nào chuyển được, Kiều Hồng Trình sửng sốt, nhớ tới Đinh Trường Sinh, vì vậy lại gọi cho Đinh Trường Sinh, nhưng mà lấy được câu trả lời là Dương Phụng Tê đã bay đến Newyork rồi.
-Làm sao vậy?
Lương Văn Tường chứng kiến Kiều Hồng Trình bộ dạng sững sờ, hỏi.
-Dương Phụng Tê đã lên may bay, quay về Mỹ rồi.
Kiều Hồng Trình thản nhiên nói.
-Quay về Mỹ ? Vậy vừa rồi ông gọi điện thoại cho ai vậy?
Lương Văn Tường chỉ vào điện thoại Kiều Hồng Trình hỏi.
-Đinh Trường Sinh, ngày hôm qua Đinh Trường Sinh cũng có mặt ở nơi đó, hơn nửa đêm còn gọi điện thoại cho tôi, tôi thì không dám quấy rầy ông, nên đi đến hiện trường, Đinh Trường Sinh còn báo cho cục trưởng công an thành phố Giang Đô là Vạn Hòa Bình, chuyện này thoạt nhìn hình như là do từ phía dưới đồn trưởng làm, lúc ấy người có mặt cũng không ít, xông vào phòng V.I.P chỗ ở của Dương Phụng Tê, ngay dây xích cửa đều là do cảnh sát cắt đoạn đấy, vì vậy việc này mà Dương Phụng Tê rất nổi giận…
Kiều Hồng Trình giải thích nói.
-Đinh Trường Sinh tại sao lại là Đinh Trường Sinh, hắn đang ở đâu, đem hắn gọi tới cho tôi .
Lương Văn Tường nhíu mày nói ra.
Đinh Trường Sinh lúc này tại nơi tỉnh kỷ ủy, đang trong phòng làm việc cùng Tề Nhất Hàng nói chuyện phiếm, không ngờ nhận được điện thoại Kiều Hồng Trình, bảo hắn mau chóng đến ủy ban tỉnh một chuyến, nói là Lương chủ tịch tỉnh muốn gặp hắn, Đinh Trường Sinh ngạc nhiên, mình và Lương Văn Tường rất lâu không có chuyện gì để gặp mặt rồi, chỉ vỏn vẹn có mấy lần gặp Lương Văn Tường là bởi vì nguyên nhân Dương Phụng Tê, lần này có thể là bởi vì chuyện Dương Phụng Tê rời đi.
Đinh Trường Sinh đương nhiên là không có trực tiếp đến văn phòng của Lương Văn Tường, mà là đi đến chỗ của Kiều Hồng Trình, ít nhất cũng phải thám thính trước hư thật cái đã, hơn nữa đối với Lương Văn Tường, hắn thật đúng là không có cái gì để mà nói chuyện, nếu Lương Văn Tường quả thật bởi vì chuyện của Dương Phụng Tê mà muốn gặp mình, vậy phải làm như thế nào để ứng phó đây?
Tại trên quan trường tỉnh Trung Nam, thái độ mờ ám nhất thì đúng là Lương Văn Tường rồi, lão vẫn luôn là lấy thái độ chính trị mơ hồ làm cho khắp nơi sờ không được ý nghĩ của lão, cũng chính bởi vì cái loại thái độ này, mà làm cho các thế lực khác đều có chỗ kiêng kị, vì vậy tuy rằng Lương Văn Tường tại tỉnh Trung Nam tuy không có làm được nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng mà cũng không có cùng La Minh Giang náo túi bụi, bất quá tại trong suy nghĩ của Đinh Trường Sinh, loại người này mới là đáng sợ nhất, không phải là lão không có răng, mà là còn chưa tới thời điểm biểu lộ ra mà thôi.
- Trưởng bí thư, đến cùng chuyện là chuyện gì xảy ra a, cháu đang báo cáo với Lý bí thư chuyện tối ngày hôm qua, thì chú đem cháu gọi tới đây rồi .
Đinh Trường Sinh lớn tiếng doạ người, không đợi Kiều Hồng Trình kịp mở miệng, đã là chiếm được tiên cơ, ý kia rất rõ ràng, các ngươi có đệm lưng đấy, sau lưng của ta cũng không phải là không có ai.
-Vậy sao? Thế Lý bí thư nói như thế nào?
Kiều Hồng Trình mỉm cười, hỏi.
-Cháu chưa có báo cáo xong, nên không biết Lý bí thư nói như thế nào.
Đinh Trường Sinh mơ hồ trả lời…
-Được rồi, tiểu tử làm như tôi không biết trong lòng của cậu suy nghĩ cái gì, đi thôi, chủ tịch tỉnh muốn gặp cậu, cũng là muốn hỏi một chút về chuyện tối ngày hôm qua.
-Chuyện tối ngày hôm qua, chú không nói cho chủ tịch tỉnh biết à?
Đinh Trường Sinh ra vẻ kinh ngạc hỏi, nhưng mà trong lòng của hắn minh bạch, Kiều Hồng Trình làm sao có thể không báo cáo đây…
……………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh đi rồi, Lý Thiết Cương ngồi trầm tư, hình như là phiền muộn dị thường, mà lúc này điện thoại của ông vang lên, cũng không thấy dãy số, cầm lên tiếp thông:
-A lo ..là vị nào?
- Thiết Cương, là Chu Minh Thủy đây, giờ có thì giờ rãnh không? Có một thuộc hạ cũ mang tới cho tôi mấy cân trà, biết rõ ông xem trà như mạng, chi bằng chúng ta tìm một chỗ uống một chén đi…
Chu Minh Thủy tại trong điện thoại nhẹ nhàng nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.