Chương trước
Chương sau
1912
-Hà chủ nhiệm….tôi xin phép nghỉ tối nay, ông cũng biết tôi là người Bạch Sơn, vì vậy cũng có nhận thức mấy người, buổi tối nay muốn gặp mặt.
Đinh Trường Sinh hướng Hà Phong nói ra.
-Không có vấn đề, chú ý an toàn, đừng trở về quá muộn, tôi định đợi lát nữa điều tra tiếp Tôn Truyền Hà, dù sao hiện tại vấn đề của hắn đã rất rõ ràng rồi, chúng ta cũng tranh thủ thời gian, để nhanh chóng biết rõ còn dính dáng đến người nào, đối phương khẳng định cũng đang tranh thủ thời gian, vấn đề hiện tại phải xem Tôn Truyền Hà lúc nào mở miệng.
Hà Phong lo lắng nói.
-Vâng…tôi sẽ sớm chút trở về, kỳ thật Tôn Truyền Hà không phải là người hồ đồ, vụ án Trần San thì lão nhất định biết rõ đấy, Tôn Kỳ mới là người chúng ta cần đột phá, gia hỏa này vẫn còn ở trong tay ban kỷ luật thanh tra của Bạch Sơn, anh cùng thành kỷ ủy Bạch Sơn liên hệ, đem bản án Tôn Kỳ nhập lại đến bên này của chúng ta, tôi cảm thấy được sẽ tốt hơn .
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Được, chuyện này cậu cũng không cần quản, tôi sẽ xử lý, nói thật đúng là song sau mạnh hơn song trước a, giống như là đối với vụ án Tôn Truyền Hà này mà nói, tôi không dám giống như cậu làm như vậy, vạn nhất lúc lục soát không tìm thấy tang vật gì thì làm sao bây giờ?
Hà Phong nhiều hứng thú nói.
-Con người của tôi vận khí vẫn luôn là rất tốt, hơn nữa tôi tin chắc Tôn Truyền Hà không có khả năng toàn bộ đồ vật đều giấu một chỗ trong căn biệt thự kia, vạn nhất bị người theo dõi sẽ làm hỏng mất đại sự, vì vậy sẽ còn lại ở trong nhà hoặc là trong văn phòng, nhất định sẽ có đồ vật giấu ở đó, nhưng mà tôi không nghĩ tới lại bắt gặp có nhiều đồ vật như vậy, nói cho cùng, con người của tôi chơi trò đánh bạc cũng quá lớn.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
Hà Phong không thể không gật đầu, cũng thừa nhận Đinh Trường Sinh vận khí thật là tốt.
Đinh Trường Sinh là người cuối cùng đến đấy, quán rượu đang náo nhiệt, bên ngoài chính là đám người ồn ào, Đinh Trường Sinh thật sự là không rõ vì cái gì mà Thành Công lại ước định uống rượu ở chỗ này, lúc Đinh Trường Sinh đi vào bên trong, Thành Công đứng ở bên cửa sổ hướng phía dưới nhìn xem, mặt trời đã lặn xuống, lúc này đúng là thời điểm tan tầm dạo phố.
Thành Công trong nội tâm rất phức tạp, có lẽ thời điểm này ngày mai mình sẽ rong chơi ở trên đường cái với đám người ngoại quốc rồi, điều này làm cho Thành Công có cảm giác rất đau đớn.
-Trường Sinh đến rồi, rất lâu không gặp cháu, thế nào, coi như không tồi, chú nghe nói cháu được điều đến trong tỉnh hả?
Khấu Đại Bằng liếc nhìn Đinh Trường Sinh đi vào, rõ ràng chủ động đứng dậy hướng phía Đinh Trường Sinh đi đến, điều này làm cho Đinh Trường Sinh không thói quen như vậy..
-Chú Khấu, đã lâu không gặp, chú lại mập ra, đã lớn tuổi rồi, phải chú ý đến thân thể a, quá mập cũng không tốt đâu.. .
Đinh Trường Sinh giữ chặt cánh tay Khấu Đại Bằng nói ra.
Thành Công xoay người tươi cười nhìn Đinh Trường Sinh, chậm rãi đi tới, cùng Đinh Trường Sinh ôm một cái, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy có chút không hiểu thấu, trước kia Thành Công không có những thứ lễ tiết này đấy.
Mà Kha Tử Hoa vẫn ngồi tại nguyên chỗ, nhìn xem Đinh Trường Sinh ở chỗ này cùng các người kia biểu diễn, trong lòng thực vô cùng tức giận, nếu không phải là Đinh Trường Sinh, hôm nay hắn đã ra tay xong rồi, cũng không cần hiện tại phải chờ đợi lo lắng, tuy rằng hắn đã có cố gắng lớn nhất, nhưng mà Lâm Hoài Sơn đến cùng có hay không lá gan kia, đó lại là một chuyện khác.
Chuyện nhà của Thành Công sắp rời khỏi đất nước, không có bất luận kẻ nào biết rõ, lúc này Thành Thiên Hạc vẫn còn đì làm bình thường, chỉ đạo hội nghị thuỷ lợi toàn thành, còn Điền Quế Như ngồi trong nhà, nhìn xem chung quanh hết thảy, nàng ở chỗ này sinh sống hơn mười năm rồi, tất cả đều đã quen thuộc, thế nhưng lúc này, lại cảm thấy lạ lẫm vô cùng, đối mặt với một đất nước lạ lẫm mà mình sắp đến, trong lòng của nàng có chút khẩn trương.
Đối với bọn họ mà nói, cũng không cần mang theo bất luận đồ vật gì cả, bọn họ chỉ mang đi một quyển hộ chiếu mà thôi, khi đến quốc ngoại, chỉ cần có tiền, thì đều có thể một lần nữa bắt đầu lại.
Đinh Trường Sinh đến, làm cho tâm trí Khấu Đại Bằng đang khẩn trương hơi có chút thả lỏng một chút, dù sao ông và Thành Công giao tiếp không nhiều lắm, hắn có thể gặp được Thành Công, hoàn toàn là nhờ sự giúp đỡ của Điền Ngạc Như giới thiệu, về phần ông tại sao lại cùng Điền Ngạc Như có liên quan, điểm này cũng chỉ có chính bọn họ mới biết.
-Thành Công, tôi không biết nên như thế nào cảm tạ cháu, được rồi, không nói thêm nữa, tôi trước uống cạn đây .
Khấu Đại Bằng đích xác là không cần nhiều lời, ông chính là tới để gặp Thành Công mà thôi, còn những chuyện khác Điền Ngạc Như cũng đã thay ông nói xong rồi, kỳ thật chỉ có một cái mục đích, đó là cạnh tranh làm huyện trưởng huyện Hải Dương.
Đinh Trường Sinh nhìn vẻ mặt ửng đỏ của Khấu Đại Bằng, trong nội tâm có một chút bi thương, trước mắt người này, mình được nhờ sự giúp đỡ trợ giúp của ông ta nên bây giờ mới đi trên tại con đường này, mà bây giờ thì sao? Ông ta ở trước mặt mình hướng đến người khác khẩn cầu để cho ông ta có thể bước thêm một bước, thế sự vô thường, biến hóa quá nhanh…
-Chuyện của chú tôi đã nói với cha của tôi rồi, chú yên tâm đi, chỉ cần có cơ hội, cha tôi sẽ thay chú ra mặt nói chuyện đấy… .
Thành Công miệng đầy ngôn ngữ ngoại giao, tại đây nói ra làm cho Khấu Đại Bằng có chút kích động.
………………………………………………………………………………..
Tuy rằng cảnh ban đêm lờ mờ, thế nhưng trong bệnh viện thì đèn đuốc sáng trưng, có một người lặng lẽ bò trên cao ốc bệnh viện, tại trên tháp nước phòng cháy cột vào sợi dây thừng, lại cầm lấy bên người một can nhựa màu trắng, tầm hai mươi lít, bên trong đựng xăng chừng hai phần ba can nhựa, lúc này hắn xuất ra một cây tiểu đao, tại trên can nhưa đựng xăng, phía phần trên không có xăng bắt đầu chọc lỗ, chỉ chốc lát thùng nhựa chung quanh mé trên đều hiện đầy lỗ thủng.
Sau đó hắn đem nắp vặn mở ra, ném cái nắp xuống đất, bên hông buộc lại dây thừng, thời gian dần qua hướng một bên cao ốc bắt đầu hạ thấp xuống, dựa theo sơ đồ mà lão bản chỉ cho, phòng bệnh của người kia nằm ngay tại lầu bốn, vì vậy hắn giống như là một chiến sĩ phòng cháy chữa cháy vậy, trượt xuống dưới, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay, hướng phía dưới giảm tốc lại, một cước liền đem kính cửa sổ phòng bệnh đạp vỡ, đồng thời ném can xăng vào trong phòng bệnh, bởi vì không có cái nắp, phía trên lại có đầy lỗ thủng nhỏ, cho nên xăng rất nhanh chóng chảy ra ngoài trên mặt đất.
Ngoài cửa cảnh sát vũ trang nghe được trong phòng có tiếng động, nhanh chóng nhào vào, thế nhưng chỉ thấy một người bịt mặt ném vào cái bật lửa đang cháy, cảnh sát vũ trang sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, Hà Phong liền được kéo đi ra ngoài, trong nháy mắt gian phòng liền biến thành một biển lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.