Chương trước
Chương sau
1911
-Kỳ thật lúc mới bắt đầu tôi cũng muốn làm vị quan tốt, nhưng mà phát hiện ra làm quan tốt quá khó khăn, đối đãi hạ cấp khó, đối đãi đồng cấp khó, nhất là đối đãi thượng cấp lại càng khó, thượng cấp áp xuống nhiệm vụ thì chỉ biết là tôi có làm hay không làm? Nếu làm thì có đôi khi là vi phạm đến lương tâm đấy, giống như là chuyện phá bỏ giải tỏa các khu phố cũ để cải tao xây mới đi… lãnh đạo thì nói tôi là chủ chánh của khu Bạch Sơn, phải dứt khoát làm mạnh tay về chuyện giải tỏa, nếu làm vậy thì đắc tội với biết bao nhiêu dân chúng, nhưng mà lãnh đạo muốn thành thị phải ra thành thị, không thiết lập xây cất mới thì không sáng tạo, nếu để cho thanh tra chính phủ xuống nhìn qua các khu phố cũ phòng ốc thấp bé, nước bẩn giàn giụa, điều này có thể đạt tiêu chuẩn thành phố sao? Được rồi, vậy thì bắt đầu giải tỏa xây dựng phố mới đi, nhưng mà vấn đề lại tới nữa, lãnh đạo ở trên giới thiệu đến mấy công ty xây dựng tới đây, tôi phải nể mặt mũi chiếu cố đến, nhưng mà nếu như chiếu cố, thì liền sẽ vi phạm với chuyện đầu thầu công khai, vi phạm chuyện này, rồi dẫn đến vi phạm cái kia, mấy người cho rằng tôi thật sự muốn làm trái sao? Nhưng nếu đã là vi phạm, thì bọn họ sẽ nguyện ý đưa tiền cho tôi, lúc đó tôi vì cái gì mà không thu? Nếu không thu thì sẽ không có vi phạm sao? Hơn nữa, tôi cũng là một người cùng khổ đi lên đấy, trong nhà của tôi không có bối cảnh gì, tôi không giống như là những quan thế hệ thứ hai…
Cái chuyện này hoàn toàn không giống như là ban kỷ luật thanh tra đang phá án, mà hoàn toàn như là đang nghe một người bị song quy lấy chuyện Đường Tăng ở chỗ này giải thích, có mấy lần Đinh Trường Sinh quả thực là khó có thể chịu được, thế nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt Hà Phong vẫn bình thản không sao cả, nên cũng liền bình thường trở lại, nếu như nơi đây đã giao cho Hà Phong, như vậy mình cứ phối hợp tốt rồi, còn nếu xảy ra vấn đề gì thì mình cũng không có phụ trách.
………………………………………………………………………………………
Tôn Truyền Hà nói nhiều lắm, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi, lại lần nữa mở mắt ra.
-Đây là những lý do mà ông nhận hối lộ?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
-Tôi chỉ mới thu ít tiền, thì người tỉnh kỷ ủy đã đến..
Có thể là cùng ngoại giới không có liên hệ trong mấy ngày vừa rồi, vì vậy chuyện phát sinh kiểm kê tài sản bên ngoài Tôn Truyền Hà còn không biết.
Có một số người tham ô nhận hối lộ rất nhiều tiền, nhưng lại không nỡ tiêu xài hoặc là không dám dùng tới, đến cuối cùng, số tài sản đó chỉ có thể dùng để tính toán mức độ tham nhũng mà thôi, vì vậy tuy rằng tham nhũng không ít, thế nhưng là chính thức hưởng thụ chỗ tốt với số tài sản đó, cũng không có nhiều lắm...
-Hay cho Tôn Truyền Hà vẫn là chối tội a, ông thật đúng là lớn gan, ông tham nhũng bao nhiêu tiền để tôi nói cho ông biết, ông giấu ở trong biệt thự đồ cổ, đá quý đã bị tra xét kiểm kê, con của ôngi hiện tại cũng đang bị ban kỷ luật thanh tra khống chế, phòng làm việc của ông giấu mấy trăm vạn tiền mặt, còn trong nhà riêng của ông tiền mặt cùng vàng thỏi nữa, ngoại trừ những thứ này còn có cất giấu ở nơi khác không?
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
Thế nhưng Đinh Trường Sinh vừa mới dứt lời, Hà Phong liền đứng lên đi ra ngoài khẩn cấp kêu bác sĩ rồi, Đinh Trường Sinh ngoài ý muốn đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cho Tôn Truyền Hà huyết áp kịch liệt tăng lên, khuôn mặt cũng bắt đầu biến sắc, Đinh Trường Sinh thấy thế cũng hoảng sợ, xem ra bất luận kẻ nào khi nhắc tới tiền của mình đều dễ dàng bị kích động, nhất là biết được tiền của mình đã bị người tịch thu cầm thì sẽ càng thêm kích động.
……………………………………………………………………………………
Kha Tử Hoa quay trở lại trong xe gọi điện thoại cho Thành Công, hẹn gặp mặt, Kha Tử Hoa trong nội tâm rất là căm tức, nguyên nhân căm tức đương nhiên là từ chỗ của Đinh Trường Sinh làm rối.
Đã đến địa điểm ước định, Thành Công đang ngồi chờ rồi, nhìn qua mấy ngày nay Thành Công đã già hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn tinh thần, lúc trước hắn không biết cha mẹ làm mấy thứ chuyện gì đó, một khi toàn bộ đã biết, theo từ khϊếp sợ thời gian dần qua đã bình tĩnh trở lại bình thường.
-Chuyện gì xảy ra?
Thành Công hỏi.
-Đã thất bại, chỉ có thể là phải tìm cơ hội khác rồi, em vừa đến bệnh viện thì Đinh Trường Sinh cũng đến, tiểu tử này lại một lần nữa làm hỏng mất sự tình, chỉ sợ kế tiếp sự việc sẽ không được như ý, Thành Công, anh hãy làm tốt việc chuẩn bị trước đi, kế tiếp em sẽ đi tìm Lâm Hoài Sơn, hắn và Tôn Truyền Hà có mối quan hệ thân mật nhất, nếu Tôn Truyền Hà bị nhổ ngụm, như vậy Lâm Hoài Sơn cũng sẽ dính vào, tiền đút lót so với nhận hối lộ cũng không nhẹ hơn bao nhiêu, hắn phải hiểu cái đạo lý này.
Kha Tử Hoa nói ra.
-Hắn là một thương nhân mà có can đảm này làm chuyện này sao? Hơn nữa, nếu như hắn chỉ hối lộ cho Tôn Truyền Hà mà nói, rất có thể cũng tìm được cách để được giảm hình phạt hoặc là lời hứa hẹn phán án nhẹ, bởi như vậy, hắn hà tất phải mạo hiểm như vậy ?
Thành Công lắc đầu chối bỏ nói.
Kha Tử Hoa rất căng thẳng trong lòng, vừa rồi bị thất bại, đã là rất cố gắng làm rồi, nếu thêm một lần nữa đi gϊếŧ Tôn Truyền Hà, khẳng định là mình không thể đi được nữa rồi, Thành Công nói như vậy, đến cùng có ý tứ gì?
Tuy rằng Kha Tử Hoa là đáng tin, nhưng chuyện cha mình chuẩn bị chạy trốn ra nước ngoài thì Thành Công không có nói với Kha Tử Hoa, vì vậy, nếu là người bị lợi dụng, theo từ bắt đầu thì đã nhất định bị lợi dụng rồi, bởi vì ngươi vĩnh viễn đều là xuất phát từ địa vị tôi tớ, ngươi không phải là người chủ đạo.
Thế nhưng Kha Tử Hoa hiển nhiên là không biết những sự tình này đấy, hắn vẫn còn làm nỗ lực cuối cùng, mà Thành Công cũng đã chuẩn bị xong chuyện chạy trốn của mình rồi, thế cho nên chuyện hẹn cùng Khấu Đại Bằng ăn cơm đã quên, đến lúc Đinh Trường Sinh chủ động gọi điện thoại hỏi Thành Công, thì Thành Công mới nhớ tới việc này…
Nếu như đã là bằng hữu, như vậy mặc dù là sắp rời đi, gặp mặt cũng là điều phải đấy, Thành Công cùng Đinh Trường Sinh không có xung đột lợi ích, mặc dù là lúc này đây, Đinh Trường Sinh đang làm chức trách của mình, với lại cũng không tới tình trạng cùng Thành Thiên Hạc giao đấu, vì vậy Thành Công cùng Đinh Trường Sinh vẫn là bảo trì tốt đẹp tình hữu nghị, ngược lại chỉ có quan hệ của Kha Tử Hoa cùng Đinh Trường Sinh đã đến trình độ vỡ tan.
-Tử Hoa, bữa tiệc tôi nay cậu cũng tham gia đi .
Thành Công tiếp điện thoại xong, đối với Kha Tử Hoa nói ra.
-Vậy được, để em đi an bài, em đi về trước đây, sự tình trong cục công an tương đối nhiều, thời điểm này em cũng không muốn lại xảy ra sự tình gì.
Kha Tử Hoa nói ra.
Thành Công gật đầu, không nói thêm gì, nhìn xem Kha Tử Hoa rời đi, Thành Công trong nội tâm có chút mất mát, khả năng hôm này là ngày cuối cùng mình ở trong nước vào ban đêm, hắn đã mua vé máy bay cho cả nhà rồi, bay đến nước Mỹ…
Nhưng mà Kha Tử Hoa cũng không có về lại cục công an thành phố, mà là trực tiếp đi đến đại bản doanh tập đoàn Hoài Sơn, dưới sự chủ trì Tôn Truyền Hà về chuyện giải tỏa phố cũ và xây dựng phố mới, tập đoàn Hoài Sơn không thể nghi ngờ là một trong số ít những công ty có được chỗ tốt nhất, mà sau lưng cái công ty này là do Tôn Truyền Hà tại chèo chống đấy, vì vậy những đồ vật có giá trị xa xỉ kia, có hơn phân nửa là do Lâm Hoài Sơn đưa cho Tôn Truyền Hà đấy, bao gồm cả căn biệt thự chưa có làm giấy tờ bất động sản.
Kha Tử Hoa một đường xông vào văn phòng của Lâm Hoài Sơn, thấy một cảnh tượng, Lâm Hoài Sơn đang ngồi chồm hổm trên đất hướng đến một cái bồn sắt ném các loại tài liệu để thiêu hủy, khi nhìn thấy được thì Kha Tử Hoa sững sờ, lão này, đúng là xem phim điệp viên nhiều quá đi.
-Lâm tổng, đang làm gì đó, đang hoá vàng mã cho ai vậy?
Kha Tử Hoa hướng trên ghế sa lon ngồi xuống, vẻ mặt trêu tức mà hỏi.
Lâm Hoài Sơn đương nhiên là nhận thức Kha Tử Hoa, vì vậy nhìn qua thấy Kha Tử Hoa tiến đến, phất tay, đem bảo an đuổi ra ngoài, liền ngồi ở phía đối diện Kha Tử Hoa, vội hỏi:
-Lời đồn Tôn bí thư bị bắt, là thật hay giả vậy, tôi liên lạc không được với ông ta.
-Tại bệnh viện nằm viện đấy, tại sao ông không đi thăm hắn.
Kha Tử Hoa hỏi.
-Thời điểm này tôi nào dám đi đâu, càng ít xuất hiện thì càng tốt .
Lâm Hoài Sơn rất tự giác, cùng Kha Tử Hoa cũng không có gì giấu giếm.
-Lâm tổng, tôi tới là muốn nói với một chuyện, những đồ vật mà ông đưa cho Tôn Truyền Hà đều đã bị ban kỷ luật thanh tra điều tra thu giữ, kế tiếp sẽ là điều tra Tôn Truyền Hà những vật kia là đến từ ở đâu rồi, nếu như tôi không có tính sai mà nói, Lâm tổng sẽ bị phán tù giam từ mười năm cho đến hai mươi năm đều có khả năng đấy, ông bây giờ là đang hoá vàng mã cho mình à, đâu có nghiêm trọng như vậy, ông không có chết được đâu .
Kha Tử Hoa nói đùa.
-Ai ui…. Kha cục trưởng, đến lúc này, cậu đừng có châm chọc tôi chứ, tôi hiện tại đang lo lắng nhanh muốn chết đây..
Lâm Hoài Sơn vẻ mặt u sầu nói.
Lâm Hoài Sơn cùng người khác không giống nhau, người này là con buôn, người này chỉ cần muốn đạt tới mục đích của mình, dùng thủ đoạn gì đều là chính bản thân của hắn, đây cũng là nguyên nhân hắn đập lên người Tôn Truyền Hà nhiều tiền như vậy, vì vậy công trình mà hắn nắm giữ được chính là nhiều tối đa, cũng là khu vực tốt nhất, đương nhiên, cũng là kiếm tiền tốt nhất.
-Lâm tổng, ông có nghĩ tới không vậy, chỉ cần ông thua cuộc, công ty của ông cũng liền xong đời, nếu công ty của ông xong đời, thì cả đời này ông phấn đấu cũng liền xong đời, chỉ đơn giản như vậy, tôi có suy nghĩ cho ông một phương pháp xử lý đơn giản, đó chính là ông hãy nghĩ biện pháp làm cho Tôn Truyền Hà vĩnh viễn câm miệng, thì tất cả mọi thứ vẫn còn là của ông, đương nhiên, việc này tôi chỉ có thể chỉ điểm cho ông biết mà thôi .
Kha Tử Hoa giảo hoạt nói.
Kha Tử Hoa nói xong đứng lên muốn đi, nhưng mà bị Lâm Hoài Sơn ngăn cản lại, hắn bị Kha Tử Hoa đưa ra ý tưởng to gan như vậy làm cho chấn kinh rồi, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ, bản thân mình chỉ là có quan hệ tiền tài lợi ích cùng Tôn Truyền Hà, mà trước mắt là tại trong chính trị kéo không ngừng quan hệ lẫn nhau, lần này hắn cũng hiểu rõ Kha Tử Hoa tại sao tới tìm hắn rồi.
-Kha cục trưởng, um…um…. chúng ta hãy trao đổi…. .
Lâm Hoài Sơn trong giây lát liền hiểu ra, đích xác đây là một biện pháp tốt, hơn nữa hắn so với ai khác đều minh bạch, cái chủ ý này là phương thức tốt nhất, có thể một lần mạo hiểm vất vả mà suốt đời nhàn nhã, bởi vì người chết thì miệng kín rồi.
-Kha cục trưởng, cậu nói thì thật là nhẹ nhàng, nhưng bên trong tình huống bây giờ như thế nào thì tôi cũng không biết a, điều này làm sao bây giờ?
Lâm Hoài Sơn vội vàng hỏi.
Thời điểm này Kha Tử Hoa từ trong túi quần móc ra một tờ giấy, nhìn qua chính là một sơ đồ vẽ chi tiết trong bệnh viện với phòng bệnh của Tôn Truyền Hà, cùng với lối đi dễ dàng nhất từ đâu đi vào, ở đâu có cảnh sát vũ trang, ở đâu có người của ban kỷ luật thanh tra đang gác, khi nhìn thấy tận mắt sơ đồ, điều này làm cho trong tâm của Lâm Hoài Sơn dần dần lắng đọng xuống, xem ra Kha Tử Hoa đây là đang mượn đao gϊếŧ người rồi.
Nói cách khác, hắn làm sao sẽ chuẩn bị như vậy sẵn đầy đủ như vậy, liền sơ đồ địa hình đều vẽ tốt thế, Lâm Hoài Sơn là một người cho tới bây giờ đều không cam lòng bị người khác lợi dụng, thế nhưng là lúc này đây, bản thân tựa hồ không có lựa chọn nào khác, qua nhiều năm lăn lộn tại Bạch Sơn, hắn đang suy nghĩ chuyện này nếu làm thì khả năng thành công lớn đến bao nhiêu?
-Lâm tổng, tôi nói một câu, chuyện này phải làm gấp, phải nhanh, nếu không sẽ bị loạn, mấy ngày nay Tôn Truyền Hà tinh thần không tốt lắm, có thể sẽ chưa gấp gáp bị thẩm vấn, nhưng mà tôi lo lắng, ban kỷ luật thanh tra đều đã tìm tới cửa, nếu ông tính toán làm việc này chậm trễ, thì chỉ còn có cái rắm để dùng, việc này sẽ không còn ý nghĩa nữa, hơn nữa trong ban kỷ luật thanh tra còn có một người rất lợi hại, bất quá trùng hợp, đêm nay tôi cùng hắn uống rượu với nhau, đây là thời cơ tốt, để nhìn xem ông có bản lĩnh này hay không?
Kha Tử Hoa nói xong không quay đầu lại nữa, thuận tay cầm lấy sơ đồ bệnh viện rời đi, hắn không để cho Lâm Hoài Sơn nắm lấy nhược điểm của mình với cái này là vật chứng đấy, bởi vì hắn đã đưa cho Lâm Hoài Sơn xem kỹ qua rồi…
Chờ Kha Tử Hoa đi rồi, Lâm Hoài Sơn cầm lấy điện thoại gọi ra ngoài….
……………………………………………………………………………………..
Nhờ bệnh viện dốc toàn lực cứu giúp, Tôn Truyền Hà tuy rằng đã qua nguy hiểm, nhưng tạm thời không thể nói chuyện, đây cũng là do bệnh viện đề nghị, Hà Phong cũng không dám hỏi nữa, hắn lo lắng Tôn Truyền Hà cứ như vậy đi đời nhà ma rồi.
-Cậu không nên kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn như vậy.
Hà Phong cùng Đinh Trường Sinh cùng đi ra khỏi phòng bệnh, Hà Phong nói ra.
-Nhưng mà nếu không nói như vậy, lão cứ nâng lên bản thân của mình, những đồ vật cất giấu kia chính là của lão rồi, như vậy lão càng sẽ không khai báo, lợn chết thì không còn sợ nước nóng, như vậy cũng rất khó để điều tra .
Đinh Trường Sinh quay đầu nhìn thoáng qua Tôn Truyền Hà đang nằm trên giường bệnh, lo lắng nói.
------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.