Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1726: CHẾT OAN UỔNG..
Bên trong hành lang, ba người cùng thương lượng hành động kế tiếp, đối với Đinh Trường Sinh giảo hoạt và luôn có vận may thì bọn chúng đều biết đến, cho nên lần này đây ba người nhất định phải không để có một sơ hở tý nào, ba người trong tay ngoại trừ có súng, mỗi người còn có một cây đao, chuẩn bị sẵn nếu phải đánh cận chiến.
-A Báo, tao và mày đi lên, chúng ta theo trong hành lang tiến vào gian phòng công kích, còn A Sói thì xuống lầu đón lõng, thủ sẵn bên dưới lầu mặt ngoài, chúng ta phòng bị thằng này chó cùng rứt giậu, nếu như hắn trốn chạy, bên dưới lầu mày phụ trách ngăn hắn lại, hiểu chưa?
A Hổ phân phối nhiệm vụ .
-Thế nhưng mà đây là lầu 7 lận mà nhị ca, anh quá đề cao hắn, em ở dưới lầu chẳng khác gì là không có việc gì làm ah.
A Sói có chút không phục nói ra.
-Cỗ của mày đó là phòng tuyến cuối cùng, chúng ta không thể không phòng, lần này nhất định phải làm gọn gàng, nhất là quyết không thể lại để cho hắn chạy thoát, mấy người chúng ta đã bị thua thiệt mấy lần rồi, ngoại trừ đại ca ra…
A Hổ rất phẫn hận nói .
-Ừ… thôi được em đi ngay.
A Sói nói xong đứng dậy đi xuống lầu .
-A Báo, tao sẽ phụ trách yểm hộ, mày mở cửa, thủ nghệ của mày về chuyện này tốt, tận lực đừng để kinh động hắn, có thể thì giải quyết sự tình trong phòng, đừng để ở bên ngoài giải quyết, bên ngoài nếu có động tĩnh, thì sự tình sẽ trở thành lớn đấy.
A Hổ dặn dò .
……………………………………………………………………………….
Trong hành lang sàn nhà phủ thảm thật dầy, đi lên tựa như không tạo ra âm thanh, ở bên trong các gian phòng thỉnh thoảng truyền ra ngoài tiếng khách nhân ho khan cùng ngáy ngủ, rất rõ ràng, đây là khuyết điểm của khách sạn, cửa hoặc là vách tường không có được cách âm tốt .
Đinh Trường Sinh ở tại gian phòng cuối hành lang, cách vách bên cạnh nghe qua hình như là có hai vị khách trọ, một nam một nữ có vẻ là rất sung sức, Đinh Trường Sinh vào đã là gần rạng sáng, nhưng đôi trai gái này ngoại trừ trò chuyện hoặc là xem tivi, mà làm cho người không chịu được chính là hai nguời rõ ràng cứ cách hơn một tiếng là giao cấu một lần …
Bởi vì lo lắng đến Lưu Hương Lê, còn có đứa bé con của Dương Phụng Tê, cho nên Đinh Trường Sinh mặc dù là nằm ở trên giường, một chút cũng ngủ không được, mắt cứ nhìn lên nóc phòng, suy nghĩ đến tiếp theo nên làm gì, lúc này Uông Minh Hạo đã quyết tâm muốn đẩy hắn vào chỗ chết rồi, nhìn trước mắt, lúc này lại chỉ có thể là thủ, chứ không thể công .
Nghĩ tới đây, hắn đứng dậy muốn hút điếu thuốc, nhưng sờ đầu giường, có gói thuốc nhưng cái bật lửa lại để tại mặt trên tủ nhỏ TV, hắn cũng không bật đèn, nương theo ánh sáng nhạt bên ngoài cửa sổ đi đến bên cạnh tủ nhỏ lấy bật lửa .
Một điếu thuốc ngậm lên miệng, đưa tay muốn mồi lửa, thì lại có một phát hiện làm tóc gáy hắn dựng đứng lên, tại bên dưới cánh cửa phòng của hắn, qua khe hở có một cái bóng đang động, bởi vì trong hành lang ánh đèn xuyên thấu qua phía dưới khe hở chiếu vào, lúc này tia sáng kia bị dáng người chặn lại hơn một nửa đang động đậy.
Rất rõ ràng, ngoài cửa có người, Đinh Trường Sinh nghiêng tai nghe một chút , hình như là còn đang tìm cách mở khóa, đây là ai chứ?
Nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh lập tức mặc lại quần áo, đem đồ trọng yếu nhét vào bên trong y phục của mình, sau đó xách giày đến bên cửa sổ, cẩn thận hướng phía dưới nhìn thoáng qua, đây là lầu 7, dọc theo vách tường ngoài cửa sổ là không thành vấn đề với hắn, nhưng đúng lúc này hắn phát hiện, bên dưới cũng có người, nguyên lai là A Sói cảm thấy A Hổ cùng A Báo quá khẩn trương, chính mình ở bên dưới mặc dù là đạo phòng tuyến cuối cùng, nhưng cơ bản không cần phải làm gì, cho nên ngồi ở trong bụi cỏ đốt một điếu thuốc, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn liếc vào tường cửa sổ …
Bây giờ mặc dù không biết đối thủ là ai , nhưng rất hiển nhiên trù tính lần này nhắm vào mình có thể nói là rất chu toàn đấy, lúc này cửa ra vang lên tiếng mở khóa, Đinh Trường Sinh rất nhanh đi tới bên trong toilet, sau đó ngồi ở trên bồn cầu bắt đầu mang giày .
Bởi vì toilet không có cửa sổ, rất tối đen, hắn còn sợ kinh động đến người bên ngoài cửa, cho nên cửa toilet cũng không dám chốt lại, Đinh Trường Sinh cứ như vậy thủ thế chờ đối phương bước vào, nếu tranh thủ đánh trúng một kích thì có thể thành công, nếu cửa phòng toilet không chốt vẫn mở thì đối phương không cảnh giác, trái lại nếu đóng cửa phòng càng thêm làm cho người ta đề phòng.
“ Két…” một tiếng, cửa mở ra, A Báo theo khe cửa mở với tay vào nhẹ nhàng đẩy, xong rồi A Báo nhanh chóng lui về phía sau, để cho A Hổ bước vào, còn A Báo thì chuẩn bị vũ khí.
Đinh Trường Sinh toàn thân cơ bắp đều đang ở trạng thái tốt nhất, nhưng khi A Hổ thẳng đến phía cái giường, A Báo vào sau một chút lại đem họng súng hướng về phía ngay toilet, đây là một thói quen, bọn chúng không phải một lần phối hợp chấp hành nhiệm vụ, trước đây đều là làm như vậy để hổ trợ cho nhau.
Chính là vì điều này làm cho Đinh Trường Sinh chậm lại nửa nhịp, Đinh Trường Sinh dự định công kích A Hổ lại bất ngờ đổi thành A Báo, lúc họng súng A Báo nhắm ngay toilet thì Đinh Trường Sinh vẫn còn y nguyên đứng ở chỗ rửa tay, còn A Báo chỉ là hành động tượng trưng dùng sung chỉ hướng toilet, cũng có thể nói đó là một động tác theo quán tính.
Nhưng chỉ cần A Báo có hơi chút do dự thì đủ để cho Đinh Trường Sinh có cơ hội, tay phải hắn hướng phía mặt của A Báo ném tới cái ly súc miệng, còn tay trái thì nắm bắt được súng trong tay A Báo, A Báo theo bản năng tránh né đồ vật không rõ nguồn gốc đánh tới mặt, lại không nghĩ rằng tay cầm súng của mình bị người kéo lại vào bên trong toilet, theo cánh cửa ầm một tiếng đóng lại , còn lại là ở bên trong không gian hắc ám giao phong.
Tất cả đều là tốc độ cực nhanh hoàn thành, lúc này A Hổ cũng phát hiện có gì không đúng, nhưng là đã muộn, hắn chỉ nghe được trong toilet có tiếng bình bịch đánh nhau, nhưng không nhìn đến bên trong bất luận cảnh tượng gì, AHổ biết rõ, tiên cơ đã mất, lúc này nếu nổ súng vào trong toilet, ắt sẽ làm bị thương A Báo, nhưng nếu không nổ súng, thì chẳng những là không loại trừ được Đinh Trường Sinh, mà rất có thể ngay cả mạng của A Báo cũng không giữ được .
Một khi lại để cho Đinh Trường Sinh thoát đi ra ngoài, hắn nhất định sẽ đem đầu mâu nhắm ngay đến Bạch Khai Sơn, đến lúc này thì ông chủ phiền toái sợ là không thể thiếu…
-A Báo, ngồi xổm xuống.
A Hổ cũng không quản đến chuyện kinh động người khác, hô to một tiếng, một giây qua đi, đối với cửa phòng liền nổ súng liên tiếp, rồi lách mình núp ở bên ngoài cửa .
Tuy hắn vừa rồi hô to, súng ngắn lại gắn dụng cụ giảm thanh, cho nên trong hành lang vẫn là yên tĩnh không có thanh âm, cũng không có đem làm người khác bừng tỉnh .
Nhưng rồi lúc này trong lòng A Hổ lại chìm đến đáy cốc, bởi vì đã qua một phút đồng hồ rồi, bên trong vẫn là không có có bất kỳ tiếng động nào, không có tiếng của A Báo, cũng không có tiếng động của Đinh Trường Sinh .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.