Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1317: LẠI THÊM MỘT CẶP HÍ LOAN GIẢ PHƯỢNG.
-Về chuyện của Vũ Văn Linh Chi thì tôi biết, còn chú Hà đã đồng ý cho chú vay trước chưa vậy?
Đinh Nhị Cẩu lại hỏi .
-Vay … lão này rất chu đáo cẩn thận, nhưng cũng có vài phần nể mặt cậu, thế chấp đòi thứ có giá trị, nhưng hạn mức cho vay thì tốt, giai đoạn đầu giải nhân trước ba trăm triệu, giai đoạn sau thì hai trăm triệu, có thể kéo dài thời hạn vay một lầ".
-Vậy cũng tốt rồi ..
Đinh Nhị Cẩu cười nói, xem ra Hà Hồng An cũng cho mình đủ mặt, chỉ là chỗ Triệu Khánh Hổ thì nên phải giải quyết làm sao đây? Ý tứ của Trọng Hãi thì hắn hiểu được, bọn họ muốn bảo trụ Ấn Thiên Hoa an toàn, nhưng chuyện này cũng không phải là do mình hoàn toàn tính toán quyết định được
-Tôi hiểu rồi, về chuyện này, cám ơn Đinh chủ nhiệm, đây là một chút lòng thành của tôi, Đinh chủ nhiệm phải nhận lấy đấy nhé.
Nói xong Hoa Cẩm Thành từ trong túi xách của mình lấy ra một cái hộp bao bọc giấy trắng vòng quanh tính, bên ngoài còn có cái túi nhựa bao lấy .
-Đây là thứ gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhìn xem Hoa Cẩm Thành hỏi.
-Đây là sâm của nhà tôi tự trồng lấy, trồng năm năm rồi, mới lớn như vậy , cái này không tính là hối lộ chứ ?
Hoa Cẩm Thành cười cười nói .
-Tính toán, bất cứ thứ gì cũng tính, bất quá lần này tôi sẽ nhận, nhưng lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, chú cứ ra ngoài hỏi thăm đi, Đinh Trường Sinh này cho tới bây giờ đều không có thu nhận d962 vật của bất cứ ai cả, cho nên lần này là tôi rất nể mặt chú đấy..
Đinh Nhị Cẩu nói xong liền mở ra cái bọc giấy kia, hắn sợ ở bên trong Hoa Cẩm Thành còn để ở những thứ khác ...
-Được… Đinh chủ nhiệm tôi nhớ kỹ rồi, lần sau không chiếu theo lệ này nữa, nếu không còn có chuyện gì, tôi đi trước.
Hoa Cẩm Thành nói.
-Vâng… không tiễn ra ngoài, có việc gọi điện thoại cho tôi, chú trở về cứ chuẩn bị thật tốt hợp đồng đấu thầu...
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đưa tới cửa, đã nhìn thấy ngoài cửa đang ngồi Đường Khả Nhạc em họ của Thành Công đang mỉm cười đeo theo một cái túi lớn ngồi ở trên ghế chờ mình.
Đinh Nhị Cẩu vẫy tay, gọi hắn vào được .
-Anh họ của cậy sau không cùng đi tới, chỉ một mình cậu đến đây sao?
-Vâng…anh ấy đang đi tìm nguồn đầu tư, tôi lần này đến đưa cho anh xem qua thành phẩm, em đã điều chỉnh cách điều chế, có cho thêm nấm tuyết cùng cam thảo, vị này khác với vị cô ca bình thường, còn có thể làm sạch phổi và giảm ho.
Đường Khả Nhạc ngồi xuống lấy ra mấy cái chai nước suối, bên trong chứa đựng tất cả đều là nước Cocacola .
-Sao nhiều loại quá vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Đây là mấy loại lận, có loại thì thêm nho, có loại thì cho nhiều nấm tuyết, anh cứ lần lượt nếm thử, xem thấy thế nào, anh họ nói là tốt rồi, nhưng cần phải có anh gật đầu thì mới được.
Đường Khả Nhạc vẻ mặt tràn đầy hy vọng nhìn Đinh Nhị Cẩu ..
Đinh Nhị Cẩu mỗi một loại đều uống thử một chút, Đường Khả Nhạc tiểu tử này đúng là một nhân tài ..
Các loại hương vị này tuy uống vào vẫn là mùi vị của Cocacola, nhưng nếu chú ý nhấm nháp cẩn thận, thì vị hậu có chút khác với Cocacola nguyên bản, chỉ cần dựa vào điểm khác biệt này, Coca Cola cũng không có biện pháp kiện cáo về bản quyền rồi, mấu chốt là còn có công hiệu dược thảo giống như hiện đang thịnh hành các loại nước giải khác trà thảo dược đóng chai vậy.
- Cái mùi này như vậy là được rồi, cậu tranh thủ thời gian trở về nói với anh họ của cậu đến gặp tôi thương lượng một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Sợ là trong thời gian ngắn không về được, anh ấy đi Quảng Đông rồi, nói là ở nơi đó phát triển rất mạnh về nước giải khác trà thảo dược, để xem có khả năng liên kết với các nhà phân phối đó được hay không, còn nếu xây dựng một nhà máy nước giải khát chắc tốn không ít tiền phải không anh ?
Đường Khả Nhạc thì không biết rõ về vấn đề này, hắn chỉ hiểu được, nếu chỉ dựa vào chút tiền của Thành Công có được, ngay cả thiết bị máy móc cũng đều mua không được, chứ đừng nói chi là là đầu tư xây dựng nhà máy, xem ra Thành Công có ý nghĩ rất sáng suốt.
-Nhưng nếu làm liên kết như vậy, thì quá tiện nghi bọn họ, tuy chúng ta nắm giữ lấy công thức điều chế, nhưng người ta nắm giữ thế mạnh về tiền a, vậy hắn nói muốn ở nơi nào xây dựng nhà máy chưa?
Đinh Nhị Cẩu vội hỏi, đây mới là vấn đề quan tâm nhất .
- Anh Thành Công có nói em gặp anh hỏi lại thử xem, chuyện lần trước anh nói có quen biết nhà đầu tư nào đó, tình hình đến đâu rồi?
Đường Khả Nhạc cuối cùng hỏi.
-Há, việc này tôi quên mất, chờ tôi gọi điện thoại một chút...
Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại tới cho Dương Phụng Tê, mà lúc này Dương Phụng Tê vẫn còn chưa có rời giường, chỉ đến khi nàng nghe được được điện thoại tại trên mặt bàn không ngừng chấn động, mới nhỏm dậy lấy tới, nữa tỉnh nữa còn mê ngủ đặt ở bên tai .
-Này, là vị nào ?
-Chị còn chưa có rời giường à?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Ủa…là em đó sao?
Dương Phụng Tê ánh mắt của thoáng cái mở to, nhanh chóng nhìn thoáng qua cạnh bên mình cô gái đang ngủ say, nàng lập tức đứng dậy đi vào toilet, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngoại trừ vẫn còn mang lấy một bộ dây deo bên dưới hạ thể rất là kỳ quái.
Nếu Đinh Nhị Cẩu trông thấy hình ảnh bây giờ của Dương Phụng Tê, nhất định sẽ kinh ngạc đến mức muốn rơi từ trên lầu cao xuống, vì dây đeo này phía trước có một cây ƈôи ŧɦịŧ giả to lớn chẳng khác gì ƈôи ŧɦịŧ của hắn, thậm chí còn có chút lớn hơn, sau khi mang vào, dùng cho nữ nhân giả làm nam nhân để tiến hành giao cấu…
Cái đồ vật này vẫn còn chưa có làm người ta khϊếp sợ nhất, có thể để cho Đinh Nhị Cẩu khϊếp sợ chính là cô gái đang nằm ở trên giường kia, lúc này nàng vẫn còn mệt mỏi ngủ say, tối hôm qua thật là quá điên cuồng, thẳng đến tình trạng kiệt sức mới dừng lại. Bởi vì đó là Lăng Sam, Đinh Nhị Cẩu giới thiệu nàng đến công ty đầu tư Bàn Thạch của Dương Phụng Tê làm việc ngoài giờ, nhưng hiện tại Lăng Sam lại trở thành chi vật dưới háng cho Dương Phụng Tê.
- Là em thì sao… đúng là làm tổng giám đốc cũng quá xứng chức, đến mấy giờ rồi mà còn chưa chịu rời giường?
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Này..này…ở công ty chị là chín giờ mới làm việc đấy.. đúng rồi, em đoán thử xem tối hôm qua chị đã làm cái gì?
Dương Phụng Tê mở cửa ra bên ngoài nhìn thoáng qua, thấy Lăng Sam còn đang ngủ, nói ra .
-Làm cái gì? Em làm sao biết được chị làm cái gì chứ?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói .
-Tối hôm qua chị cùng tiểu tình nhân của em quần nhau một trận tơi bời hoa lá, em có tin không?"
Dương Phụng Tê cười đắc ý nói .
-Hả…có ý gì?
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Đường Khả Nhạc đang ngồi đối diện hỏi, thằng này cũng có chút biết điều, chứng kiến Đinh Nhị Cẩu nhìn hắn, hắn liền bước ra phía ngoài, còn đóng kín cửa lại .
-Không có ý gì, tối hôm qua chị cùng Lăng Sam ở chung một giường, không phải là em vẫn luôn thích đến chuyện ba người cùng một chỗ giao hoan sao, như lần cùng với Hạ Hà Tuệ đấy, bây giờ tốt rồi, cơ bản giải quyết lúc nào cũng có sẵn, lần sau chị đến Hồ Châu sẽ mang nàng theo .
-Cái gì …chị Dương à, chị làm cái gì vậy, Lăng Sam còn trẻ tuổi, có phải cùng như lứa tuổi như chị và Hà Hà Tuệ đâu mà làm chung ba người? Làm sao có thể như vậy?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong dở khóc dở cười .
-Hừ..đi chết đi, dám còn nói là Lăng Sam trẻ tuổi, trẻ tuổi như vậy sao em cũng đè con người ta ra làm rồi?
Dương Phụng Tê bĩu môi nói .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.