Chương trước
Chương sau
Đinh Nhị Cẩu vừa rạng sáng hôm sau liền đến quản ủy hội khu đang phát triển, hôm nay hắn muốn gặp Hoa Cẩm Thành, cho nên phải thương lượng cùng Triệu Hòa Dương trước một chút, Thạch Aí Quốc nói không sai, Triệu Hòa Dương cho dù là ngày mai mới đi, thì hôm nay cũng phải còn trách nhiệm.
-Đinh chủ nhiệm, có người tìm anh, nói là muốn gặp..
Trương Minh Thụy gõ cửa vào nói.
-Ai vậy ? Cứ cho vào đi..
Đinh Nhị Cẩu không ngẩng đầu lên, hắn đang xem văn kiện trong tay, đây là kế hoạch lập ra hàng năm trước đó, nhưng không có năm nào mà dựa theo kế hoạch hoàn thành.
Chỉ trong chốc lát, Trương Minh Thụy mang theo một người đi đến, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy không quen biết, hỏi:
-Cậu là ai? Tìm tôi có việc gì
-Đinh chủ nhiệm, cha tôi là Lương Mãn Độn..
Nam tử chỉ nói một câu.
-Há, tôi biết rồi, Minh Thụy ..anh đi làm việc đi, tôi cùng cậu này trao đổi một chút.
Đinh Nhị Cẩu chỉ cái ghế trước mặt bàn công tác nói .
-Cậu tên là gì? Cha cậu làm việc rất nhanh, mới tối hôm qua vừa nói chuyện xong, hôm nay cậu đã tìm tới cửa rồi…
-Ha ha, Đinh chủ nhiệm, tôi là Lương Nhất Thương..
Tiểu tử này vẫn tính là hoạt bát, có lẽ là kế thừa sự giảo hoạt của lão gia hỏa Lương Mãn Độn này, gặp người liền cười, giống như là đã quen biết vậy..
-Cha cậu nói cậu đang ở trên thành phố làm luật sư thực tập bên ngành quản trị hành chính à, bộ quả thật muốn đến khu đang phát triển công tác sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Hết cách rồi, tôi hiện đang cố gắng như thế nào đi nữa cũng không được cha để vào mắt, trong mắt cha, được công tác biên chế trong nhà nước mới là có thể diện, cho nên tôi không thể không đến đây, bất quá anh yên tâm, nếu anh thấy tôi không phù hợp, cứ cho tôi trở về, thật ra là tôi còn mong mình bị loại đấy.
-Được, rất có chí khí, tình huống bằng cấp cùa cậu như thế nào rồi?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Tôi vừa mới nhận được giấy chứng nhận của quốc gia tư pháp, sang năm có thể nhận bằng chính thức làm luật sư rồi, anh an bài cho tôi công tác ở chức vị gì vậy?
Lương Nhất Thương bắt đầu cùng Đinh Nhị Cẩu nói điều kiện rồi
-Chức vị gì? Để tôi xem thử..
Đinh Nhị Cẩu nói xong cầm điện thoại lên gọi cho văn phòng, chỉ chốc lát Trương Minh Thụy lại lần nữa đi tới phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu
-Đinh chủ nhiệm, có chuyện gì?
Trương Minh Thụy nhìn Lương Nhất Thương đang ngồi, hỏi.
- Quản ủy hội của chúng ta có nhân viên pháp chế văn phòng không vậy?
- Không có …thật ra pháp chế văn phòng cũng không dùng được gì ah.
Trương Minh Thụy nói, vì khu phát triễn nơi đây cũng chẳng có việc gì liên quan đến tòa án, cho nên cũng không cần dùng người pháp chế..
-Như vậy không được, bây giờ là xã hội pháp trị, bên ngoài sẽ đến nhiều xí nghiệp đầu tư, nếu chúng ta không có người thông hiểu luật pháp thì làm sao được chứ, vậy anh sắp xếp dọn ra một gian phòng làm việc, anh chàng này trước mắt sẽ phụ trách làm công tác pháp chế .
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào Lương Nhất Thương nói ra .
Trương Minh Thụy cũng không thấy có bao nhiêu xí nghiệp xin vào đầu tư, nhưng Đinh Nhị Cẩu đã phân phó thì phải làm thôi, vì một đời vua thì sẽ có một đời thần, mình đã có may mắn bị Đinh chủ nhiệm này lợi dụng giữ làm làm việc đã là rất tốt rồi, kế tiếp còn không biết có bao nhiêu người sẽ bị dọn dẹp phải ra đi.
Trương Minh Thụy đi ra ngoài thu xếp, Lương Nhất Thương vẫn còn bị Đinh Nhị Cẩu lưu tại trong văn phòng, nếu đã tới nơi này đi làm, thì phải làm việc, hơn nữa phải làm cho ra việc, quyết không thể tiện nghi lão hồ ly Lương Mãn Độn này.
- Nhất Thương, cậu sẽ phụ trách về công tác pháp chế, phải nhanh lấy được bằng luật sư chính thức luật sư, khởi thảo một văn bản nêu lên về những thuận lợi và khó khăn khi đến đầu tư khu đang phát triển của chúng ta rồi đưa lên internet, sau đó đưa ra một qui ước kêu gọi các nhà đầu tư, thế nào ..có thể làm được không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Cái này là sách lược của Đinh Nhị Cẩu giao cho Lương Nhất Thương làm, bản thân hắn cũng là một người tuổi còn trẻ, nên cũng biết người trẻ tuổi luôn có sự táo bạo, cho nên trước hết áp lên người Lương Nhất Thương một công việc hơi quan trọng một chút, để cho hắn phải biết đến đây là phải làm chứ không phải là ngồi uống chút trà, xem chút báo chí..
- Cha của cậu khen ngợi cậu rất tài giỏi đấy, để xem là có đúng như vậy không?
Đinh Nhị Cẩu chêm thêm một chút, ra vẻ cũng không tin tưởng Lương Nhất Thương lắm ..
-Đinh chủ nhiệm, việc này có gì mà làm không được a..
Lương Nhất Thương lắc đầu không đếm xỉa đến, nếu không làm được chuyện này, bị đuổi đi thì cũng thật sự là quá mất mặt, ngay cha của mình cũng bị vạ lây uy tín mất hết..
-Vậy thì tốt, hãy tăng cường ý thức pháp luật khu khai phát chúng ta, để tránh về sau xuất hiện cái gì phong hiểm đến pháp luật, tôi cũng không để cậu làm không công, như vậy đi…cậu đang thực tập luật sư tại đoàn luật sư Hồ Châu phải không? Có thời gian bảo chủ nhiệm hoặc là phó chủ nhiệm của họ đến đây cùng tôi trao đổi, nếu như có thể, chúng tôi sẽ thuê cậu đại diện cho bọn họ làm thêm về việc cố vấn tại khu khai phát …
-Làm cố vấn khu đang phát triển?
-Đúng, nhưng không có tiền lương, mà là miễn phí đấy, tình hình chuyện của nơi này thì cậu cũng đã biết rồi, còn về tương lai, nếu như các xí nghiệp một khi gặp vấn đề gì liên quan về pháp luật, chúng tôi sẽ ưu tiên đề nghị bọn họ đến chỗ đoàn luật sư của cậu, đến lúc đó sẽ thu được rất nhiều phí luật sư ah.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Đinh chủ nhiệm, anh tính toán như vậy cũng được, đoàn luật sư nơi tôi đang thực tập tại thành phố Hồ Châu chính là một phân nhánh mới mở của tỉnh Giang Đô, tôi nghĩ bọn họ cũng đang nóng lòng mở rộng nghiệp vụ, nên tôi cũng có thể nói với bọn họ.
-Vậy thì càng tốt hơn, nếu như có thể giúp chúng tôi giải quyết một ít vấn đề pháp luật, tôi cũng có thể liên hệ với đài truyền hình thay mặt bọn họ quảng cáo tuyên truyền một chút, đến lúc đó nghiệp vụ của bọn họ sẽ có càng nhiều phát triễn hơn đấy..
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
-Được, việc này tôi trở về sẽ cùng chủ nhiệm trao đổi, để xem bọn họ có hứng thú không..
-Ừ…cứ tính đi, nhưng cậu phải nhớ là tập trung công việc chính là ở quản ủy hộ, nếu làm tốt, đến lúc đó tôi sẽ giúp cậu vào biên chế, nhưng nếu cậu làm hỏng, thì cậu từ đâu tới sẽ trở về lại nơi đó, hiểu chưa?
Đinh Nhị Cẩu nghiêm sắc mặt nói ra .
-Vâng hiểu… tôi sẽ về nội thành, đem chuyện này nói với bên đoàn luật sư Hồ Châu, tôi vẫn chưa có báo về việc từ chức ở nơi đó..
Lương Nhất Thương đứng dậy.
Xử lý xong chuyện của Lương Nhất Thương, Đinh Nhị Cẩu cầm bản ghi chép rồi đi ngay đến phòng làm việc của bí thư Triệu Hòa Dương, Triệu Hòa Dương hiện tại rất nhàn nhã, uống trà xem báo, vốn là ông ta cũng không muốn đến văn phòng nữa, nhưng cân Đinh Nhị Cẩu mới vừa tới nhận công tác, chưa quen thuộc tình huống, nếu mình không tới đây nữa, vạn nhất xảy ra chuyện gì , sợ là thượng diện sẽ đem trách nhiệm đổ lên trên đầu của mình, cho nên không thể không đến .
-Triệu bí thư, nhàn nhã quá vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa vào liền thấy Triệu Hòa Dương đang bắt chéo vểnh chân lên uống trà .
-Ai ui… Đinh chủ nhiệm, nhanh ngồi, có thích ứng với tiết tấu công tác khu đang phát triển chưa ?
-Cũng tàm tạm, hôm nay có không ít người tới làm việc, nhưng đều ngồi chơi ở trong văn phòng, giống như không có việc gì để làm à?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Triệu Hòa Dương trong nội tâm thầm mắng, ngày hôm qua ngươi điểm danh, nay ai còn muốn đi làm thì phải đến, nhưng tới đây thì cũng không có gì để làm , còn lãng phí nước ấm, suốt ngày không có việc gì thì phải uống nước nói chuyện phiếm..
-Ai , Đinh chủ nhiệm .. tình huống khu khai phát thì cậu cũng thấy đấy, hết cách rồi, bọn họ đều đều là người của từng bộ môn trên thành phố nhét vào đấy, tôi cũng không có biện pháp nào, cũng may là cậu đến đây rồi, tôi cũng nên ra đi, hiện tại đang chờ lệnh điều chuyển đi, cho nên sự tình của khu khai phát về sau là phải dựa vào chính cậu rồi.
Triệu Hòa Dương nhìn ra được, Đinh Nhị Cẩu tìm ông là có chuyện, cho nên mở miệng ra né tránh liền, có việc gì thì chính ngươi quyết định là được rồi, đừng tìm đến ta .
Nếu như là không có Thạch Aí Quốc bật đèn xanh, Đinh Nhị Cẩu thật đúng là phải làm chủ chịu trách nhiệm từ bây giờ, nhưng Thạch Aí Quốc nói không sai , Triệu Hòa Dương còn ở tại khu đang phát triển một ngày, thì cũng là người đứng đầu khu khai phát, vậy thì cũng phải chịu lấy một phần sức lực tại khu khai phát.
-Triệu bí thư, chuyện điều đi là chuyện sau này, nhưng trước mắt có chuyện cần phải giải quyết a.
-Có phải là cậu muốn nói đến khoản bồi thường trưng thu đất phải không?
Triệu Hòa Dương lại cảm thấy đau đầu, Đinh Nhị Cẩu thật đúng là một con đỉa đói, không dễ gì gỡ ra …
-Đúng đấy .. đêm qua tôi đã gặp Lương Mãn Độn, cùng lão nói chuyện về chuyện này, cũng đã có một cách giải quyết, ông xem một chút có thích hợp không?
Đinh Nhị Cẩu đốt một điếu thuốc rít một hơi rồi nói ra .

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.