CHƯƠNG 969: TIỄN THẦN THÌ DỄ, THỈNH THẦN THÌ KHÓ.
-Hì..chú làm gì mà giật mình như vậy, mặc kệ trong lòng chú suy nghĩ như thế nào, nhưng cháu vẫn rất thích chú…À…mà thôi, vừa rồi cháu chỉ trêu chọc chú , chú lớn tuổi như vậy rồi, làm sao mà vừa ý cháu được chứ.
Nhín thấy Đinh Nhị Cẩu lúng túng, tuy trong nội tâm thấy rất mất mát, Miêu Miêu vẫn cố ra vẻ không có việc gì, nên nói ra câu cuối cùng để hóa giải chủ đề lúng túng này.
-Ừ,,,chú biết Miêu Miêu thông minh, sẽ không có ánh mắt tệ như vậy.
-Chú nói vậy là sao ? Chẳng lẽ là ý nói mẹ của cháu không có ánh mắt sao?
Miêu Miêu bĩu môi nói.
…………………………………………………………………………………..
Vốn định đến huyện Hải Dương thì dừng một chút, đến thăm chủ nhiệm văn phòng huyện ủy La Hương Nguyệt , nhưng lúc này đang mang theo Miêu Miêu đến gặp La Hương Nguyệt thì không thích hợp, hiện tại hắn rất là hối hận khi mang theo Miêu Miêu.
Đã không còn có việc gì trì hoãn ở huyện, vì vậy một đường hắn chạy xe thẳng về đến nhà Vương Gia Sơn, tuy bây lâu nay Đinh Nhị Cẩu để cho Đỗ Sơn Khôi thường xuyên đến thăm, nhưng lão Vương Gia Sơn lúc nào cũng rất là nhớ thương Đinh Nhị Cẩu, dường như lão gia tử cũng xem Đinh Nhị Cẩu trở thành cháu trai ruột của mình rồi.
…………………………………………………………………………………………
Hà Minh Huy lại một lần nữa gác điện thoại, thở dài một hơi.
-Chủ nhiệm .... Đinh phó cục cũng chưa chịu trở về sao?
Dương Lộ dò hỏi .
-Đúng vậy vẫn là lấy lý do sắp hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498467/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.