Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 870: TIẾP ĐÓN TÂN CHỦ TỊCH THÀNH PHỐ.
Lý tính đã hoàn toàn tán loạn, Thạch Mai Trinh rõ ràng cảm giác được bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đã đột phá đến sâu bên trong nguồn nước huyệŧ của mình rồi, nằm mơ cũng không nghĩ ra cái mông thịt của mình bị đánh đau rát cũng sẽ muốn sinh ra cao trào, nàng hận thân thể của mình lại mẫn cảm dâʍ đãиɠ như vậy.
………………………………………………………………………………………..
-Ư..ư…um…..a….
Bất chợt Đinh Nhị Cẩu Thạch Mai Trinh vặn vẹo kịch liệt đường cong hoàn mỹ mông thịt đầy đặn tuyết trắng, từ cổ họng nàng phát ra tiếng rên đứt quãng không thành tiếng, nàng cảm giác được cái huyệŧ của mình đang không ngừng co rút lại, thẳng đến cuối cùng thì hai chân thân nàng duỗi ra thẳng tắp, Thạch Mai Trinh cảm giác được âm hạch cũng đã sung huyết đứng lên, dịch nhờn theo trong huyệŧ trào ra, thân thể mềm mại mãnh liệt co rút, cái cảnh tượng này rõ ràng là nàng biểu hiện đạt tới tột cùng cơn cực khoái, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu không hiểu chút nào, đây là cái dạng đàn bà gì đây, chẳng lẽ chỉ cần bằng vào bàn tay đánh mạnh vào mông thịt là có thể đem nàng đưa lên cao trào, quả thực là kỳ quái.
-Cô không sao chứ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Um..um…không có việc gì…thật sự là rất thư thái, quá suиɠ sướиɠ.
Thạch Mai Trinh đức quãng nói.
Đinh Nhị Cẩu thật sự là được đại khai nhãn giới,.
Hắn bắt đầu giơ tay lên xăm dặm chữ trên cái mông nàng, nhìn nàng cắn chặt răng, Đinh Nhị Cẩu cũng biết, nhất định là rất đau, nhưng biết đâu nàng cũng đang thấy sướng? không có biện pháp, đã bắt đầu thì sẽ không dừng lại được, , tuy rằng Thạch Mai Trinh lúc này cả người đều tươm ra mồ hôi, nhưng nàng cũng không có kêu hắn ngừng, vì thế tiếng rì rì của cây xăm mát cứ tiếp tục vang lên.
Một giờ về sau, cuối cùng thì cũng kết thúc.
-Cho tôi xem hiệu quả đạt được như thế nào đây?
Thạch Mai Trinh mệt mỏi nói.
-Từ từ mà xem, cô nghỉ ngơi một lát đi.
Miệng Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, nhưng hắn vẫn cầm lấy điện thoại di động của mình chụp một tấm hình, sau đó đưa cho Thạch Mai Trinh xem.
Hình ảnh rõ ràng, màu xanh nhạt “ Trinh nô “ hai chữ tại trên da thịt trắng nõn in đầy dấu tay hắn đánh lên ửng đỏ thật đẹp mặt, từ nay về sau trên mông đít nàng đã có dấu ấn ký thuộc về Đinh Nhị Cẩu, đây là chính hắn tại trên người nàng lưu lại ký hiệu, giống như Thạch Mai Trinh đã nói, hắn đã trở thành là chủ nhân của nàng rồi.
………………………………………………………………………………………
-Ủa .. Hồ Hải Quân đâu rồi, tại sao cháu lại lái xe?
Đinh Nhị Cẩu mở cửa xe để Thạch Ái Quốc vào trong xe, lúc này mới nhẹ nhàng đóng cửa lại leo lên ghế tài xế.
-À.. ngày hôm qua cháu và hắn có nói chuyện trao đổi qua, hắn kề thời gian đây trong nhà có xảy ra chút chuyện, bị áp lực thật lớn, cho nên ngày hôm qua mất thần không tập trung được, nên cháu nói hắn nghỉ ngơi vài hôm, đội xe của ủy ban thành phố còn có những tài xế khác, nhưng cháu chưa quen thuộc, cho nên hôm nay cháu chạy xe tạm thời, để cháu gặp thư ký trưởng nhờ sắp xếp tài xế giùm, chạy đỡ cho anh Hồ mấy ngày.
-Ừ..cũng được…tiểu Hồ lái xe cho chú không phải là một ngày, hay hai ngày, ngày hôm qua sao lại để xảy ra cớ sự như vậy, chạy vượt đèn đỏ ngay ngã tư, nếu để cho phóng viên chụp được hình, lại có dịp nói cán bộ lãnh đạo chúng ta có tư tưởng đặc quyền.
Thạch Ái Quốc vừa nói vừa sờ sờ trên trán, nơi đó vết bầm tuy đã không còn rõ ràng, nhưng bây giờ vẫn còn rất đau.
Đinh Nhị Cẩu không có lên tiếng, tối hôm qua khi cùng Thạch Mai Trinh ở chung với nhau, nàng thành thật, đem chuyện Hồ Hải Quân cùng nàng từng có mưu đồ bí mật với hắn, tất cả đều kể lại cho hắn nghe, điều này làm cho hắn đối với Hồ Hải Quân rất là bực mình, nhưng tạm thời vẫn chưa có tính toán gì với Hồ Hải Quân như thế nào, nhưng do nổi giận trong lòng, tất cả đều tập trung phát tiết vào trong cơ thể của nữ nô ɭệ mới tiếp nhận kia, cả đêm vài lần đem Thạch Mai Trinh đè ra làm, chơi đùa chết đi sống lại, kết quả cuối cùng là nàng phải quỳ xuống xin tha, nhưng vẫn không có thể thoát khỏi sự chà đạp của Đinh Nhị Cẩu, nếu đã làm nô ɭệ thì phải phục tùng, nô ɭệ mà dám có thể cùng chủ nhân cò kè mặc cả sao?
Đến lúc tám giờ sáng, Đinh Nhị Cẩu lái xe ra khỏi đảng ủy nằm đối diện là ủy ban thành phố có xe đã đang chờ sẵn, đó là vài vị Phó chủ tịch, dĩ nhiên trong ban thường ủy cũng đã sớm đến đảng ủy tập hợp rồi, thống nhất bên đảng ủy là đi ba xe.
Hôm nay độ ẩm đã rất thấp rồi, nhưng không có người nào vắng họp, vì để thể hiện sự đón tiếp long trọng, cục công an còn phái xe máy cảnh sát giao thông hộ vệ, đích thân trưởng cục công an Lý Pháp Thụy tự mình lái xe dẫn đường đoàn xe.
Thời Tương Văn Sơn làm bí thư thành phố thì Lý Pháp Thụy là một người theo phái trầm mặc, hiện tại thay đổi bí thư thành phố, y cũng vẫn là như thế, chỉ có khác chút đỉnh là đối với vụ việc của thành phố thì nhiệt tâm hơn, cũng có tìm đến gặp Thạch Ái Quốc báo cáo tình hình công tác của cục công an TP Hồ Châu, nhưng tạm thời vẫn nhìn không ra khuynh hướng của y thuộc về phe phái nào..
Nhìn phía trước có chiếc xe Toyota lóe đèn báo hiệu, thì Đinh Nhị Cẩu biết là xe của Lý Pháp Thụy, nhưng không nhìn thấy Chu Hồng Kỳ ở đâu, nghe nói là Chu Hồng Kỳ thay thế Đàm Quốc Khánh chủ quản đội cảnh sát hình sự, lúc này nàng đang tiến hành phá những vụ án còn tồn đọng, về chuyện này Lý Pháp Thụy cũng tán thành.
Đối với Đinh Nhị Cẩu, hắn đối với con người của Lý Pháp Thụy rất là cảnh giác, bởi vì sau lần đụng mặt tại quốc lộ phát sinh một màn kia, đơn giản là làm cho Đinh Nhị Cẩu đối với năng lực của tập đoàn Vệ Hoàng thay đổi cách nhìn, Lý Pháp Thụy có phải là ô dù của tập đoàn Vệ Hoàng hay không? Sau tầng ô dù này còn có người nào? Đó cũng là một sự hừng thú tìm hiểu của hắn….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.