-Cái gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa hỏi xong thì đã nhìn thấy Thạch Mai Trinh ngồi xuống lục vào túi xách lấy ra một món đồ.
-Biết cách dùng mấy cái này không?
Thạch Mai Trinh nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Đinh Nhị Cẩu không nói, nhưng lắc đầu, hắn thật đúng là không biết Thạch Mai Trinh muốn làm cái gì.
-Nhìn thấy không? Đây là một cây xăm bằng máy dùng để xăm hình trên người, có muốn thử xem không?
Thạch Mai Trinh cầm lấy cây xăm đưa cho Đinh Nhị Cẩu, lúc này hắn mới biết được ý nàng nói muốn lưu lại kỷ niệm là có ý gì.
-Khoan đã… tôi nói cho cô biết, tôi là nhân viên công vụ của chính phủ, chứ không phải là xã hội đen, tôi không có xăm hình lên trên người tôi đâu, cô muốn xăm thì xăm đi, tôi thì dù là xăm một chữ cũng không làm, là một cán bộ nhà nước, đi ra ngoài vén tay áo lên đến lộ ra một cái hình xăm gì đó, thì ai còn coi ra gì nữa?
Đinh Nhị Cẩu liên tục khoát tay nói.
-Thôi đi ông ơi... nhìn thấy ông sợ như vậy, ai nói là xăm trên người của ông? Tôi chỉ là muốn ông giúp tôi xăm chữ lên người của tôi.
Thạch Mai Trinh nhún vai nói.
-Này cô Thạch à, nói thật tôi không nuốt trôi thứ đồ ngổn ngang này, sau cô không chịu suy tính một chút, chúng ta cùng một chỗ vui vẻ như thế này cũng được rồi, việc gì lại phải tự tàn phá thân thể của mình thì mới thấy là tốt sao?
-Xì..anh có biết cái gì đâu, bây giờ xăm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498367/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.