Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 480 : GẶP LẠI CHỦ NHIỆM ỦY BAN THANH TRA KỶ LUẬT LÂM XUÂN HIỂU.
Đinh Nhị Cẩu vốn tưởng rằng sẽ đưa mình về Huyện Hải Dương tìm một chỗ nói chuyện, nhưng hắn nghĩ lầm rồi, bây giờ tại Huyện Hải Dương, ủy ban kỷ luật thanh tra đều cảm thấy được không an toàn, cho nên lái xe trực tiếp đưa hắn đi đến Thành phố Bạch Sơn, khi hắn bị kéo vào một cái biệt thự ở ngoại ô thành phố, hắn cũng không biết là hiện tại bên trong căn biệt thự này, đã có Dương Tuệ Toàn cùng Trương Nguyên Phòng đang bị khống chế ở chỗ này.
Sau khi vào phòng, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy một căn phòng che kín màn cửa, dù đang ban ngày nhưng vẫn tối om, trong phòng mở đèn ra, đã có một người đứng sẵn ở bên cửa sổ rồi, không cần nói cũng biết, nơi này là lầu một, cho dù có muốn tự sát nhảy ra từ cửa sổ, rớt xuống đất cũng không chết được .
– Xin mời đưa điện thoại di động, đồng hồ và các vật dụng trong người cho tôi, sẽ có người bảo tồn, đến lúc nào trở về tôi lại cho cậu, ngoài ra, dây thắt lưng cũng cởi bỏ ra.
Người dẫn đưa Đinh Nhị Cẩu bước vào với vẻ mặt không cảm giác nói.
– Các người cũng không cần phải làm như vậy, ít nhất tôi cũng phải biết vì sao tôi lại tới nơi này, dù sao cũng phải có lời giải thích chứ, ủy ban kỷ luật thanh tra cũng không thể tùy tiện khống chế một người đang tự do a.
– Xin lỗi, đây là nhiệm vụ công tác của tôi, những vấn đề cậu hỏi, sẽ có người giải đáp cho cậu.
Đinh Nhị Cẩu nhìn y một cái, rồi cũng phải nghe theo, cùng với những người làm việc như thế này không đáng để tranh chấp, hắn biết rõ, ủy ban kỷ luật thanh tra dám đem hắn tới nơi này, nhất định là nắm giữ sự tình gì, cho nên vấn đề hắn đang suy nghĩ là nên làm gì bây giờ.
Đã qua đại khái chừng 10 phút đồng hồ, Lý Kế Ngũ đi đến bước vào .
– Đinh Trường Sinh, chúng ta lại gặp mặt.
Lý Kế Ngũ cười cười nói, kéo một cái cái ghế ngồi ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu .
– Tổ trưởng Lý, anh tại sao lại ở chỗ này?
Đinh Nhị Cẩu có chút ngạc nhiên, hắn có cảm giác mình cùng với gia đình của chị em họ Điền này thật là có duyên, đi đâu cũng đều có thể gặp mặt, lần này lại gặp chồng của Điền Thanh Như.
– Câu này giống như là tôi đang định hỏi cậu đấy.
Lý Kế Ngũ không cười nữa, sắc mặt trở nên rất nghiêm túc .
– Hỏi đi, có nhu cầu gì cần, nếu tôi biết thì sẽ nói ra hết.
– Vậy là tốt rồi, cũng bớt việc lòng vòng, cậu đem vấn đề của mình nói ra hết đi.
Lý Kế Ngũ áp dụng dựa theo cách thường dùng khi thẩm tra với quan viên , với loại câu hỏi này người khi bị điều tra quan viên hỏi tới, thì không biết mình bị ủy ban kỷ luật thanh tra đang nắm giữ vấn đề gì, có thể khai ra đủ loại, ngay cả nhìn lén nữ cấp dưới bầu vú lớn nhỏ ra sao cũng đều khai tuốt, đây là sách lược tra hỏi của ủy ban kỷ luật thanh tra.
– Ha ha … tổ trưởng Lý, anh đừng có làm trò mèo này đối với tôi, tôi cũng đã từng làm cảnh sát, đối với câu hỏi này rất quen thuộc, anh cứ hỏi vấn đề gì muốn biết, nếu tôi biết sẽ nói cho anh, không biết thì đành chịu thôi.
Lý Kế Ngũ sững sờ, thằng này thật đúng là thẳng thắn, bên ngoài kia chủ nhiệm Lâm vẫn đang chờ kết quả, xem ra trước mắt chỉ có thể là cứ hỏi theo các vấn đề cần biết, về sau này thì còn có nhiều thời gian để trừng trị hắn.
– Cậu xem mấy tấm hình này đi, giải thích cho tôi biết, đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Lý Kế Ngũ cũng không nói nhảm nữa , trực tiếp đem mấy tấm hình đưa cho Đinh Nhị Cẩu .
– Đây là Dương Tuệ Toàn, tôi làm sao biết có mặt mình cùng với Dương Tuệ Toàn trong một tấm hình, tổ trưởng Lý nếu đây là photoshop thì sao đây?
Đinh Nhị Cẩu cầm qua tấm ảnh chụp xem xét , liền sửng sốt.
– Theo nhân viên kỹ thuật nghiệm chứng của chúng tôi, đây không phải là photoshop, chính là nguyên bản, cậu cũng nhìn phía dưới góc tấm hình, còn có thời gian ngày giờ chụp, tôi nghĩ rằng qua tấm hình này, có thể trợ giúp cho cậu nhớ lại lúc ấy chuyện gì đã xảy ra.
Lý Kế Ngũ trên mặt lộ vẻ châm chọc xỏ xiên, ở trong mắt của y, xem ra chuyện này là có quan hệ đến 80-90% , cho dù là chủ tịch huyện Trọng Hải không có tham dự trong đó, nhưng Đinh Nhị Cẩu này nhất định là trốn cũng không thoát…
– Hừm.. nhìn qua thời gian, đây là ngày đấu thầu tại Huyện Hải Dương, nếu tôi nhớ không lầm là sau khi kết thuc việc đấu thầu, thì có cùng Dương Tuệ Toàn gặp mặt một lần, nhưng tôi không biết tấm hình chụp này là muốn phản ánh vấn đề gì xảy ra, tổ trưởng Lý, có thể nhắc nhở cho tôi biết được không ?
– Đinh Trường Sinh, cậu cũng là cán bộ của đảng, cũng nên biết chính sách của đảng, nếu muốn tôi thay cậu nói ra, vậy thì cũng không cần cậu tới nơi này làm gì, chuyện này cậu đã hiểu chưa ? Không cần phải hỏi nữa, cho tôi biết mối quan hệ của cậu và Dương Tuệ Toàn đi.
Đến bây giờ Đinh Nhị Cẩu trong lòng lại tạm thời buông lỏng, xem ra là có người chụp lén tấm hình này để chứng minh hắn và Dương Tuệ Toàn có quan hệ với nhau, như vậy chứng tỏ là dựa theo mối quan hệ này, kéo dài đến sự cố bên trong vụ tai nạn ở công trình, lúc ấy mình cũng tham dự kêu gọi đầu tư, cho nên chuyện này rất dễ dàng làm cho người hiểu nhầm là mình có một chân với anh em nhà họ Dương, cái này cũng khó trách Lý Kế Ngũ có suy nghĩ là như vậy.
– Về chuyện có mối quan hệ với Dương Tuệ Toàn như thế nào, tôi sẽ nói rõ, nhưng không phải là nói cho anh nghe, tôi biết người đang ở phía sau cái camera ghi hình trong phòng này là ai, anh gọi hắn ra đây nói chuyện với tôi, nói thật, tôi không có tin tưởng được anh đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói thẳng, điều này là có thể lý giải, Lý Kế Ngũ mặc dù là người của ủy ban thanh tra kỷ luật, nhưng y là anh em cột chèo với phó chủ tịch thường vụ thành phố Thành Thiên Hạc, mà Trịnh Minh Đường là thuộc hạ đắc lực của Thành Thiên Hạc, trong khi câu chuyện hắn sắp nói ra, lại hoàn toàn liên quan đến bí thư Trịnh Minh Đường, như vậy ai có thể bảo chứng là Lý Kế Ngũ trong lúc này sẽ không thay đổi câu chuyện theo chiều hướng có lợi cho Trịnh Minh Đường.
– Hừ..đối với cấp bậc của cậu, thì không có tư cách này, Lý Kế Ngũ này tự mình đến làm việc cùng cậu đã là để mắt đến cậu lắm rồi.
Lý Kế Ngũ khinh thường nói .
Đinh Nhị Cẩu nghe y nói xong như vậy, thì liền nhắm mắt lại không có nói câu nào nữa, hắn bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, cũng không để ý quan tâm tới Lý Kế Ngũ, làm cho người tinh thần mệt nhọc là thủ đoạn chiến thuật của ủy ban kỷ luật thanh tra và cảnh sát thường dùng, cho nên Đinh Nhị Cẩu lúc này tranh thủ bảo tồn thể lực của mình.
Mấy phút sau, Lâm Xuân Hiểu từ trong một gian phòng kề cận đi đến, tiếng giày cao gót gõ lanh canh trên sàn gỗ, Đinh Nhị Cẩu mở mắt ra, thì thấy chính là Lâm Xuân Hiểu, nói thật người đàn bà này không giống như là đã đến 40 tuổi, bất luận là nhìn qua vòng eo hay tướng mạo, đều nhìn không ra là một người đàn bà đã có tuổi.
Thân thể của cô cao ước chừng tầm 1. 65 m, hình thể giống như tiêu chuẩn người mẫu vậy, nhưng khi so với người mẫu thì hơi đầy đặn hơn với vẻ nhục cảm tràn đầy, nửa người trên của cô hòa với nửa người dưới kết cấu cân xứng, phần eo tinh tế lại hiện lên bên dưới là cái mông hồn nhiên to tròn, nhiều nhất hai bên mông thịt có vẻ rất béo, thật sự là một cái mông tuyệt đẹp!
Tối mê chết người là bộ ngực của cô, cao ngạo hướng lên trên đứng vững ngạo nghễ mà không có chút nào rủ xuống so với cái tuổi này, hắn quan sát thấy mỗi bước đi của cô thì hai bầu vú chớp lên toát ra, thật là sinh động! Bụng của cô thật là bằng phẳng đấy, đi tới thân mình rất thẳng, hai bên phải trái phần hông hơi đong đưa, thật sự là thành thục đại mỹ nhân!
– Đinh Trường Sinh, cậu có cái giá đỡ quá lớn đấy, đòi hỏi cần phải có tôi đích thân tới hỏi cậu thì mới nói, như thế nào đây.. cậu không có tin tưởng cán bộ ủy ban thanh tra kỷ luật cùa chúng tôi?
– Cán bộ Uỷ ban thanh tra kỷ luật cũng không phải là được thiết kế thành chung một khối, nếu không phải vậy thì Tôn Quốc Cường cũng sẽ không chết tại bên trong tay khu vực quản lý của ban kỷ luật thanh tra, chủ nhiệm Lâm.. tôi nói có đúng không.
Những lời nói này làm cho trưởng ban ban thanh tra kỷ luật Dương Đại Chí của huyện Hải Dương, còn đang ngồi trong phòng camera quan sát tức giận muốn điên lên…
Đây là vụ án chết người mà từ khi ông công tác làm trong ban kỷ luật thanh tra đến nay bị nhiều lần có người đề cập đến, cái này làm cho ông rất khó chịu , tuy nhiên từ trong nội tâm của ông, cũng cho rằng có lẽ Đinh Nhị Cẩu cũng không có quan hệ gì với Dương Tuệ Toàn, bằng không thì hắn cũng sẽ không giật dây đem Trương Nguyên Phòng giao cho ông, nhưng là lòng người khó dò , Lâm Xuân Hiểu cùng với Lý Kế Ngũ đều cho rằng Đinh Nhị Cẩu có vấn đề , ông cũng không tiện nói ra.
– Nói đi, tôi muốn nghe xem cậu có chuyện trọng đại cơ mật gì muốn nói cho tôi biết.
– Hãy cho tôi một cái máy tính có hết nối với mạng internet, tôi sẽ cho các người xem một vật, cam đoan, các vị sau khi xem, sẽ có một cái nhìn đối với cán bộ đảng viên tôi có một nhận thức hoàn toàn mới, cái này cũng có thể chứng minh rõ mối quan hệ của tôi cùng với Dương Tuệ Toàn đến cùng là quan hệ như thế nào.
Đinh Nhị Cẩu khi nói xong lời này, sắc mặt nghiêm túc, không giống là đang nói đùa .
Lâm Xuân Hiểu gật đầu, đã có người đi ra ngoài chuẩn bị máy vi tính, còn Đinh Nhị Cẩu cũng đã bắt đầu kể chuyện xưa:
– Tôi cùng Dương Tuệ Toàn kỳ thật sớm nhận biết, chỉ có điều không phải là bởi vì công trình , mà là vì một cô gái nhỏ, từ trong bệnh viện tôi mới biết… .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.