CHƯƠNG 340 : LUẬT NHÂN QUẢ.
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ, lại xuống xe nhìn xem Tạ Phương Quỳnh đã trèo lên lên lưng chừng sườn núi, đúng lúc này Tạ Phương Quỳnh chỉ chỏ về phía xa xa chân núi còn vẫy tay kêu hắn leo lên , Đinh Nhị Cẩu cho rằng đã xảy ra chuyện gì đó rồi, vì vậy vội vàng tranh thủ trèo lên núi, nhưng vì hắn không hề nghĩ đến việc sẽ leo núi, cho nên vẫn mang giày da, do đó rất là khó khăn nghiêng ngã bò dần lên trên núi, bây giờ hắn mới hiểu vì sao Tạ Phương Quỳnh chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cá nhân của mình cho một chuyến đi dã ngoại.
– Có chuyện gì vậy chị dâu, xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu khom người khi lên đến nơi, hắn thở dốc như là một con chó, chỉ còn thiếu điều lè lưỡi ra nữa là sẽ giống hệt.
– Em nhìn qua bên kia khe núi kìa, cái khung nhà to lớn đang dựng lên để làm cái gì đó?
Tạ Phương Quỳnh chỉ vào xa xa vào vị trí một cái khe suối thắc mắc.
– Đâu vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhìn theo hướng ngón tay Tạ Phương Quỳnh chỉ trỏ , rõ ràng có vài khung nhà với máy móc đứng sừng sững, nhìn kỹ lại, úi trời… không phải là nơi Lưu Tam lúc trước nói muốn cùng mình hợp tác khai mở một nhà máy khai thácđá vụn tại đây sao ? Thằng này, đã khởi công chuẩn bị làm sớm vậy à…
– À.. đó là dân của thôn Lê Viên cùng nhau mở một nhà máy khai thác đá vụn đấy, đây là dân chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497833/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.