Nghe Tạ Phương Quỳnh nói, Đinh Nhị Cẩu không có lên tiếng, hắn thật sự là khó có thể trả lời , một bên là Trọng Hải đối với chính mình có ân nghĩa, nếu không có sự xuất hiện của ông, khả năng hắn vẫn còn là một chủ nhiệm liên thôn, một phương diện khác lại là vợ của Trọng Hải, cô phân tích cũng hoàn toàn ở lý, vì điều này lại làm cho hắn thật khó khăn, chỉ có một sự lựa chọn là A hoặc B, chứ không có phương án C.
Trong lúc này, bên trong xe hơi hai người đều trầm ngâm không nói gì .
– Đến nơi nào rồi vậy hả?
Tạ Phương Quỳnh thấy Đinh Nhị Cẩu im lặng, vì vậy cô gợi chuyện hỏi hắn, cô biết rõ việc này muốn để cho hắn đồng ý thì không gấp gáp được , nếu cô vừa nói xong thì Đinh Nhị Cẩu lập tức đồng ý, như vậy con người này cũng không đáng tin rồi, nếu còn ở lại bên cạnh Trọng Hải thì cũng là một mối nguy hiểm, lúc này hắn đang do dự, có phải là nguyên nhân là vì không muốn mình phản bội Trọng Hải?
– Trước mặt là thị trấn Lâm Sơn, còn sắp tới là thôn Lê Viên, trước đây em công tác ở chỗ này, địa phương này có thỏ rừng ăn rất ngon, để em dẫn chị đi nếm thử nhé.
– À…chị biết rồi, nơi này có phải là đang có dự định làm con đường quốc lộ mới ?.
– Đúng vậy, nay mai công trình này chính thức bắt đầu xây dựng, đến lúc đó đi đến tỉnh thành rất gần, so với hiện tại rút ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497832/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.