Trọng Hải cũng không thể làm gì hơn trong hoàn cảnh này, nếu như là bình thường một con người thẳng thắn như Trọng Hải, ông ta nhất định sẽ đem chuyện bài bạc trong giờ làm việc này đưa ra trong buổi họp thường ủy đảng, chắn chắn là chủ tịch thị trấn Từ Khánh Vui chỉ còn làm không quá tuần lễ này thì sẽ về vườn, với lại Từ Khánh Vui cũng không phải là người cùng phe của bí thư Trịnh Minh Đường, cho nên rất dễ dàng gạt bỏ.
Nhưng nếu lúc này làm như vậy thì có thích hợp hay không? Bởi vì Trọng Hải khi đến huyện Hải Dương nhậm chức giống như là một cánh chim đơn độc ngoại lai, dưới tay ông ta có ai là người của mình? Nghe qua thì giống như là mùi vị giang hồ đại ca phải có đàn em, nhưng thật ra là chốn quan trường vốn đã là giống như giang hồ , trong chốn giang hồ , nếu như muốn làm chuyện gì , mà không có mấy tên phụ tá đắc lực thì nên quên đi, cho nên hôm nay mặc dù rất tức giận Từ Khánh Vui , nhưng Trọng Hải ráng dằn cơn giận của mình , vì chuyện sau này nên đành lòng tha thứ cho Từ Khánh Vui .
Đinh Nhị Cẩu thấy Từ Khánh Vui cúi đầu đi theo sau lưng Trọng Hải ra cửa , hắn cũng không có gì là kinh ngạc , khi Trọng Hải đuổi mấy người còn lại ra ngoài , như vậy thì lãnh đạo nhất định sẽ có chuyện lợi dụng vấn đề này để cùng Từ Khánh Vui làm cái giao dịch , còn là giao dịch gì ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497732/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.