CHƯƠNG 134: KHI ÁNH MẶT TRỜI CHIẾU TRƯỚC MẮT.
Trời vừa hửng sáng Đinh Nhị Cẩu đã chạy về thôn Lê Viên, khi đi đến vực núi Lão Ưng, thì mọi người đang tập trung tại đây, nơi đây cũng là khúc đường khó nhai nhất trong việc mở con đường thông đến quốc lộ 220, bởi vì ở đoạn này, muốn tìm một con đường mòn nhỏ cũng chẳng có, tất cả đêù phải khai phá làm mới hoàn toàn.
Đinh Nhị Cẩu đang đứng trên chổ cao cùng với Lưu Hương Lê , xa xa nhìn nhìn những người đặt thuốc nổ đang chuyển chất nổ vào vị trí, từ trên đỉnh núi, bọn họ đang lơ lững treo thân mình trên những sợi dây thừng ở giữa không trung, gió núi thốc mạnh từng cơn thổi vào bọn họ lắc lư qua lại, rất giống những công nhân vệ sinh ở trong thành thị lau chùi những tấm kính cửa sổ ở các tòa nhà cao tầng đu dây điêu luyện như người nhện.
– Đoạn này đặt chất nổ vô cùng khó khăn, trước kia đã cho nổ vài phát, nhưng toàn là đá hoa cương rất cứng rắn, khó mà khoét sâu vào trong, cho nên việc thực hiện rất là chậm, à…còn chuyện trên trấn em đã xử lý xong chưa?
Lưu Hương Lê nhỏ giọng hỏi.
– Vâng, cũng xem như là xử lý tạm xong, trong lòng em lo lắng nên lật đật trở lại xem tình hình mở đường một chút!
– Chỗ này cũng chẳng có gì để mà quan sát, chị chỉ luôn lo lắng mấy người đặt thuốc nổ, nếu vạn nhất xảy ra chuyện không may, thì không biết làm sao!
– Chị nói làm em mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497614/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.