Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2011.

Hơn nữa, nghe ý tứ của Đường Bỉnh Khôn, là từ trên văn phòng công an tỉnh điều người tới, Đinh Trường Sinh này cánh tay đủ dài rồi, nhưng bất mãn thì bất mãn, nếu bị người khác ám toán, liền biểu hiện cấp bách ra mặt, chẳng phải là làm cho Đường Bỉnh Khôn coi thường chính mình hay sao?

Cho nên, Đường Bỉnh Khôn rất bình tĩnh đáp ứng, vừa ra khỏi phòng làm việc của Đường Bỉnh Khôn, khuôn mặt ông liền âm trầm có thể nhiểu ra nước, làm cho vài người quen trong thành ủy thấy ông như vậy cũng không dám chào hỏi, còn cho rằng Tào Kiến Dân bị bí thư Đường Bỉnh Khôn vừa mới giáo huấn xong.

Tào Kiến Dân tuy rằng đã thấy Đinh Trường Sinh gai mắt, nhưng Đinh Trường Sinh dù sao cũng là một tay nắm lấy khu Bạch Sơn, cùng mình cũng tương xứng, nếu là đồng liêu, cũng không cần phải ngươi chết ta sống ..
Trở về sau khi suy nghĩ một hồi, phân cục khu Bạch Sơn nếu nắm trong tay Đinh Trường Sinh vẫn là tốt hơn so với nằm trong tay của Kha Tử Hoa, cho nên cơn tức chậm rãi hạ xuống dưới, mà nhờ có con gái càng làm cho Tào Kiến Dân hoàn toàn tĩnh táo lại, nguyên lai sau khi ông trở lại văn phòng cục công an thành phố, sắc mặt âm trầm ngồi yên tại phòng làm việc, thì con gái Tào Tinh Tinh tiến vào hội báo công tác muốn ông ký tên.

-Ai ui, chuyện gì vậy? Ai chọc giận cha?

Tào Tinh Tinh vừa nhìn bộ dạng cha mình thì biết ông đang tức giận, ở nhà khi ông cùng mẹ cãi nhau thì chính là khuôn mặt mốc này, làm cho người ta nhìn đều sợ hãi.

Nhưng vô luận Tào Kiến Dân đối với người khác hoặc đối với lão bà mình ngang như thế nào, nhưng khi đối mặt với con gái của mình, một chút bực bội cũng đều không có, cho nên vừa thấy là Tào Tinh Tinh bước vào, sắc mặt liền hòa hoãn không ít.
Vốn là Tào Kiến Dân không muốn nói ra việc này, sợ con gaí của mình chê cười, hơn nữa việc này nếu bị truyền đi ra ngoài, thì cái mặt già của mình để nơi nào đây? Nhưng cuối cùng Tào Kiến Dân không chịu nổi con gái mặt dày mày dạn cứ dây dưa bám theo hỏi, rốt cục đành nói ra.

-Ui trời, con tưởng là chuyện gì, chỉ vì chút chuyện này mà đau bụng à? Cha so đo với hắn để làm cái gì? Tên gia hỏa kia chính là một tên vô lại, con khuyên cha, cách xa hắn một chút thì tốt hơn, con nhận thức hắn không phải là một ngày, đối với loại người của hắn thì quá hiểu rõ, Đinh Trường Sinh chính là tên hỗn đản không thấy lợi thì không làm, không nói cái khác, ví dụ về chuyện bí thư tiền nhiệm Tôn Truyền Hà, con nghe nói tỉnh kỷ ủy mặc dù biết Tôn Truyền Hà có vấn đề, nhưng vẫn không có xác thực được chứng cứ, cho nên đang do dự...Nhưng tên gia hỏa kia không phân tốt xấum bất chấp tất cả, tự tiện âm thầm lục soát văn phòng của Tôn Truyền Hà, may mắn là tìm thấy đồ vật cần kiếm, nếu tìm không thấy thì sẽ ra sao đây này?
Tào Tinh Tinh không nói rõ ràng là mình đang vì Đinh Trường Sinh nói chuyện, mà lại trách mắng hắn, dù sao việc này phải giả như là thật, nếu như mình nói lời tốt về Đinh Trường Sinh, lấy tâm tư lão hồ ly Tào Kiến Dân này, làm sao mà nhìn không ra con gái mình đang hướng về phía của Đinh Trường Sinh nói chuyện?

Cho nên Tào Tinh Tinh áp dụng phương pháp trái ngược, đây coi như là giúp đỡ Đinh Trường Sinh một phen a.

Hơn nữa Tào Tinh Tinh nói về sự tình của Tôn Truyền Hà thì đã truyền khắp Bạch Sơn rồi, xác thực đúng là sự thật, hơn nữa khi nàng thốt ra lời này, Tào Kiến Dân quả nhiên rất sâu tán thành, không có lãnh đạo phê chỉ thị liền dám làm loạn, ngoại trừ tên gia hỏa này thật đúng là không ai có gan dám làm như vậy.

-Con còn nghe nói Đường bí thư xem hắn như bảo vật, từ điểm này cũng nhìn ra, còn cho phép hắn mang người tới, cha chờ xem đi, đến khi hắn gây chuyện, cũng sẽ để cho hắn làm, xong xuôi rồi xem như là không liên quan.
Tào Tinh Tinh sốt ruột nói.

……………………………………………………………………………………………..

-Đinh bí thư phải không? Tôi là Tào Kiến Dân, hiện tại có rãnh không?

Tào Kiến Dân tuy rằng chướng mắt Đinh Trường Sinh, nhưng mà Đinh Trường Sinh dù sao cũng là người đứng đầu khu Bạch Sơn, cùng mình cũng tương xứng, nếu là đồng liêu, cũng không cần phải ngươi chết ta sống, hơn nữa, vị trí khu Bạch Sơn này cũng chính xác sau này là tự Đinh Trường Sinh phải xuất lực…

Cho nên, Tào Kiến Dân mới gọi cho Đinh Trường Sinh cuộc điện thoại này, số điện thoại này là do Tào Tinh Tinh đưa cho tại bên trong phòng làm việc của ông.

-Tào cục trưởng, có dặn dò gì?

Đinh Trường Sinh vừa nghe điện thoại Tào Kiến Dân, cũng có chút bất ngờ.

-Tôi nào có dặn dò gì, chỉ là sự tình phân cục khu Bạch Sơn khu, Đường bí thư đã nói với tôi, vậy khi nào thì chúng ta gặp mặt để đàm luận về chuyện này?
-À…về việc này, cám ơn Tào cục trưởng, như vậy đi, ông cứ ở tại phòng làm việc chờ tôi, mười phút sau tôi liền đến …

-Này… thích hợp sao, hay là để tôi đi đến chỗ đó của cậu đi .

Tào Kiến Dân cũng khách sáo một chút, nói.

-Kia, vậy cũng được, tôi ở tại phòng làm việc của mình rót trà ngon chờ đợi ông tới, đúng là tại đây tôi đang có chút việc phải xử lý, như vậy nhé, chúng ta không gặp không về.

Đinh Trường Sinh cứ như vậy thuận nước đẩy thuyền, làm cho Tào Kiến Dân há miệng mắc quai, ông thở phì phì nhìn con gái mình, chính mình lại đến nơi làm việc của Đinh Trường Sinh thật đúng là không đáng giá.

-Con nhìn đi, cha chỉ là lịch sự nói như vậy thế mà hắn lại nương theo, gia hỏa kia chính là thằng vô lại, không biết phân biệt phải trái gì cả.. .

Tào Tinh Tinh cũng là nổi giận, Đinh Trường Sinh làm như vậy thật là quá mức.
-Được rôi…cha đừng nóng giận, để con sẽ đi với cha, tốt xấu gì con cùng hắn cũng nhận thức, trận này con giúp cha lấy lại công bằng .

Tào Tinh Tinh thấy Tào Kiến Dân tức giận, lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe cha mình, vì thế xót ruột nói.

Tào Kiến Dân không muốn để cho Tào Tinh Tinh cùng đi với mình, nhưng nghĩ lại nàng nói cũng đúng, nếu tự một mình đi, vạn nhất không nhịn được cùng Đinh Trường Sinh, thì có mặt Tào Tinh Tinh giảm xóc cũng tốt.

Lúc cha con họ Tào đến, Đinh Trường Sinh đã ngâm trà sẵn, lại đến tận nơi cửa thang lầu nghênh tiếp, nhưng khi hắn nhìn thấy Tào Tinh Tinh, rõ ràng sửng sốt một chút, không ngờ cha con họ Tào cùng một chỗ đến, bởi vì đây vốn là bàn công việc, không khí lập tức có chút quỷ dị, giống như là có một vị khách không mời mà tới vậy…
-Chào Tào cục trưởng, vốn là tôi phải tới chỗ của ông bái phỏng ...

-Tại sao anh không đi? Bây giờ đứng tại nơi này nói lời vô nghĩa, có tác dụng chó gì?

Đinh Trường Sinh nói còn chưa dứt lời, Tào Tinh Tinh bên cạnh buông ra một câu.

Lời nàng làm cho Tào Kiến Dân nhảy dựng, tuy rằng chính mình đang tức giận, nhưng con gái mình nói câu này ra, làm mình cảm thấy bất an, dù nói thế nào đi nữa thì Đinh Trường Sinh cũng là cấp cán bộ huyện xử, còn Tào Tinh Tinh là cái gì? Cùng lãnh đạo nói chuyện kiểu đó, thì thật đúng là vô pháp vô thiên.

Không ngờ Đinh Trường Sinh nghe Tào Tinh Tinh nói xong, chẳng những là không có tức giận, ngược lại nhìn Tào Kiến Dân nói:

-Nhìn xem, tôi biết ngay, sớm muộn gì là mình cũng sẽ bị báo ứng, Tinh Tinh nói đúng lắm, tôi xin tự kiểm điểm a, đến….xin mời vào bên trong.
Tào Kiến Dân nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trong lòng mới hơi chút nhẹ nhỏm, vào ngồi trên ghế sofa xong, Đinh Trường Sinh thì tự mình pha trà, đem một chung trà đưa tới trước mặt Tào Kiến Dân, sau đó lại mang đến cho Tào Tinh Tinh một chung trà khác..

-Ừ…, trà ngon, Trường Sinh…. trà này được lắm a.

Tào Kiến Dân những lúc rãnh rổi thì chính là uống trà, có thể nói ông là một cao thủ trà đạo, đối với chuyện này, hắn nghe Mai Tam Lộng nói , trà này cũng là do Mai Tam Lộng mang đến , mà về chuyện uống trà của Tào Kiến Dân đối với Đinh Trường Sinh mà nói, chỉ là biết vậy, chứ hắn không để ý đến tiểu tiết này.

-Um…thật vậy à?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, không nghĩ tới vấn đề uống trà phía lại được Tào Kiến Dân mở ra đề tài trước.

Nhưng Đinh Trường Sinh biết rõ đây là cơ hội trọng yếu, lập tức đứng dậy đến trước bàn làm việc, cầm điện thoại lên gọi Mai Tam Lộng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.