Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2003.

-Lão Tào, trước cứ nghe điện thoại đi a, tôi thấy khả năng có việc gấp đấy, là ai vậy?

-Không biết, là một số xa lạ.

Tào Kiến Dân ngượng ngập nói.

-Vậy càng phải nghe, vạn nhất là có việc gấp thì sao, cứ ở nơi này nghe đi… .

Đường Bỉnh Khôn cười mà không cười nói, bởi vì Đường Bỉnh Khôn nhìn thấy, người cấp bách gọi điện thoại Tào Kiến Dân theo kiểu như vậy, khẳng định không phải là cấp dưới của Tào Kiến Dân, nói không chừng thì Tào Kiến Dân không muốn người khác biết được người này là ai…

Càng làm cho Tào Kiến Dân bất đắc dĩ chính là, Đường Bỉnh Khôn lại muốn mình nghe điện thoại, đôi tròng mắt nhìn chằm chằm, làm cho Tào Kiến Dân cảm thấy sợ hãi trong lòng.

-Bí thư…..

-Cứ nghe đi, lão Kiến, đừng nói là lão có chuyện gì muốn giấu diếm tôi chứ?
Đường Bỉnh Khôn cố ý nói.

-Không có, bí thư…

Tào Kiến Dân bực tức bấm nhận nghe điện thoại, vốn cho rằng vô luận là ai, chỉ cần không phải là lãnh đạo của mình, nhất định là phải mắng hắn một chút, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Đường Bỉnh Khôn, cơn tức giận của lão lập tức liền tiêu mất một nửa.

-Alo….là ai đấy?

Tào Kiến Dân cố gắng để cho chính mình tâm bình khí hòa hỏi.

-Tào cục trưởng, ông khỏe chứ, mạo muội, tôi là Đinh Trường Sinh của khu Bạch Sơn, cục trưởng có đang ở tại cơ quan không? Tôi có chuyện cấp bách muốn trao đổi cùng với ông một chút, bây giờ có thích hợp không?

Đinh Trường Sinh vội hỏi i.

Văn Nhược Lan một bên uống nước, một bên nhìn Đinh Trường Sinh gọi điện thoại, nàng không thấy rõ Đinh Trường Sinh đang gọi điện thoại cho ai, nhưng khi Đinh Trường Sinh mở miệng nói chuyện, liền làm cho nàng dọa nhảy, nói chuyện với nàng vừa xong, liền đem điện thoại đánh gọi cho cục trưởng cục công an thành phố…
Làm như vậy rất là phiêu lưu, vạn nhất Tào Kiến Dân cũng biết việc này, hoặc chính là Tào Kiến Dân chủ đạo chuyện này, hiện tại kinh phí các đơn vị đều rất eo hẹp, đơn vị nào cũng nghĩ đến biện pháp kiếm thêm tiền…

-Đinh Trường Sinh?

Tào Kiến Dân trong phút chốc không biết đây là ai..

-Tào cục trưởng, tôi là Đinh Trường Sinh bí thư mới đến khu ủy, xin lỗi vì chưa tới kịp chỗ của ông đưa tiền bảo hộ, cho nên ông không biết tôi?

Đinh Trường Sinh nói đùa, nhưng từ trong điện thoại phát ra một tiếng “ bíp”, hắn vừa nhìn vào màn hình điện thoại, là Kha Tử Hoa gọi đến .

-Này…, Đinh bí thư có chuyện gì gấp không, tôi hiện tại đang bận bịu….

Tào Kiến Dân lúc này mới nhớ đến khu Bạch Sơn vừa có bí thư mới, bởi vì không phải là một hệ thống trực tiếp, cho nên Tào Kiến Dân và khu Bạch Sơn quan hệ qua lại không nhiều lắm, nơi đó là địa bàn của phó cục trưởng Kha Tử Hoa, cho nên Tào Kiến Dân cơ bản rất ít hỏi đến sự tình khu Bạch Sơn.
-Là Đinh Trường Sinh à, sẵn dịp bảo hắn đến đấy hội báo luôn đi, tôi cũng muốn nghe một chút hắn nói có cái việc gấp gì?

Đường Bỉnh Khôn đột nhiên xen vào nói.

-Um…, Tào cục trưởng, nếu ông đang bận rộn, vậy tôi đến cục công an thành phố chờ ông vậy..

Đinh Trường Sinh lỗ tai thính lắm, lập tức liền nghe được giọng nói của Đường Bỉnh Khôn, hắn thầm nghĩ, hỏng rồi, có khả năng Tào Kiến Dân là đang gặp lãnh đạo hội báo công tác..

-Khoan,….tôi đang ở tại thành ủy, cậu đến văn phòng Đường bí thư hội báo a, tôi chờ cậu…

Tào Kiến Dân bất đắc dĩ nói.

Nghe vậy Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan hai người cùng mang theo Lưu Gia Vượng rời khỏi đại viện khu ủy, lúc này Trần Kính Sơn còn đang đứng tại cửa sổ nhìn qua, không biết Đinh Trường Sinh đang giở trò gì, mà vội vã đi ra ngoài như vậy…
Trên chiếc xe này chỉ có Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan, Văn Nhược Lan vì biểu hiện mình là vì Đinh Trường Sinh suy nghĩ, cho nên nàng do dự một chút rồi nói:

-Đinh bí thư, làm như vậy là tôi thấy hơi gấp một chút, vạn nhất việc này do Tào cục trưởng...

Đều là người thông minh, có mấy lời không cần phải nói thấu ra hết, Đinh Trường Sinh liền hiểu ý tứ Văn Nhược Lan, nàng đang lo lắng Tào Kiến Dân cũng biết đến việc làm này, có thể đây cũng là một thủ đoạn kiếm tiền của cục công an thành phố, như vậy nếu đến gặp, chỉ sợ chuyện này sẽ không tốt khi cùng Tào Kiến Dân nói chuyện.

-Tôi minh bạch ý tứ của chị, nhưng tôi nghĩ, bố cục của Tào Kiến Dân không có khả năng nhỏ nhen như vậy, tôi tin tưởng ông ta…

Đinh Trường Sinh nhàn nhạt nói, Văn Nhược Lan thấy Đinh Trường Sinh nói chắc chắn như vậy, cho nên trong lòng giờ cũng không cdo dự nữa, bởi vì nàng không xác định được Đinh Trường Sinh cùng Tào Kiến Dân rốt cuộc là có quan hệ như nào.
Kỳ thật Đinh Trường Sinh tuy rằng mặt ngoài nhìn qua rất nhẹ nhàng, nhưng đây thật ra là từng bước cờ hiểm của hắn, tuy rằng Đinh Trường Sinh nói hắn tín nhiệm Tào Kiến Dân, nhưng trong long của một điểm cũng không tin Tào Kiến Dân, hắn và Tào Kiến Dân cũng không có quan hệ thân mật gì…

Hắn sở dĩ nói như vậy, là bởi vì hắn chắc chắn, cho dù là Tào Kiến Dân chính xác là đứng phía sau màn làm chủ cho người khác, nhưng vì để duy trì cái lổ hở phải tram lại để mua bán không lỗ, sẽ có khả năng trăm phương nghìn kế cùng hợp tác với mình, một cái chức phân cục trưởng khu, tuy rằng rất trọng yếu đối với Tào Kiến Dân , nhưng chỉ cần Đinh Trường Sinh mở miệng giao dịch, Tào Kiến Dân sẽ không cự tuyệt.

Nếu như chuyện này Tào Kiến Dân quả thật là biết, hơn nữa lại có tham dự trong này, như vậy tại trước mặt Đường Bỉnh Khôn mà mình hội báo, không thể nghi ngờ là đã vạch trần khuyết điểm của Tào Kiến Dân, nếu thế thi Tào Kiến Dân không thể hận chết mình thì mới lạ, do đó việc mình muốn điều Lưu Chấn Đông đến khu Bạch Sơn, chắc chắn Tào Kiến Dân sẽ phản đối, hơn nữa mặc dù là nếu có điều được đến đây, cũng có khả năng bị tước mất hết quyền lực, vậy thì Lưu Chấn Đông đến đây sẽ không có ý nghĩa gì….
-Ai ui, Đinh bí thư…. Đinh Trường Sinh, điện thoại của cậu thật đúng là khó đả thông a.

Đinh Trường Sinh cuối cùng cũng tiếp thông điện thoại Kha Tử Hoa.

Tuy rằng nghe qua thì Kha Tử Hoa cũng không có bất mãn gì khi Đinh Trường Sinh không tiếp điện thoại, nhưng Đinh Trường Sinh lại nhìn thấy, Kha Tử Hoa lần này đã là không bình thường, nghĩ đến tối hôm qua lời nói của Tôn Kỳ, lửa tức giận của Đinh Trường Sinh lại không chỗ phát tiết.

-Sao nào… có việc gì thì cứ nói, tôi đang rất bận bịu đây này.. .

Đinh Trường Sinh nói.

-Đinh bí thư… có phải cậu đang bận bịu hướng đến bí thư thành ủy hồi báo công tác? Lưu Quan Dương nói lão bản Lưu Gia Vượng bị cậu mang đi cùng, đúng không?

-Ừ đúng, tin tức của anh rất linh thông đó..

Đinh Trường Sinh cố y nói.

-Nghe huynh đệ một câu, lão bản kia chính là một tên vô lại, không có việc gì liền đến ủy ban chính quyền bới móc, công việc bây giờ ai cũng bận rộn, ai có thời gian rãnh mà tiếp lão ta chứ? Quên đi, đây cũng là hảo tâm của tôi đấy, cậu tự suy nghĩ đi…
-Tôi biết rồi, cám ơn lời nhắc nhở của anh…

Đinh Trường Sinh không mặn không nhạt nói.

Để điện thoại xuống, Kha Tử Hoa biết việc này không thể vãn hồi rồi, vì thế liền gọi điện thoại cho Lưu Quan Dương, phân phó nói:

-Lập tức chuẩn bị đầy đủ tiền trả cho Lưu Gia Vượng, tôi mặc kệ ông làm như thế nào, một phần tiền cũng không được thiếu, gọi cho người nhà của Lưu Gia Vượng, lập tức đến cục công an lĩnh tiền, nếu đến chậm trễ sẽ không trả…

-Vâng, tôi đã biết..

Lưu Quan Dương nói.

-Lưu Quan Dương, nói với người nhà của Lưu Gia Vượng sau khi nhận tiền thì phải cò thái độ tốt một chút, lập tức cút về, nếu không tự gánh lấy hậu quả .

Kha Tử Hoa nói lời này, trong mắt lộ ra thần sắc tàn nhẫn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.