CHƯƠNG 2003.
-Lão Tào, trước cứ nghe điện thoại đi a, tôi thấy khả năng có việc gấp đấy, là ai vậy?
-Không biết, là một số xa lạ.
Tào Kiến Dân ngượng ngập nói.
-Vậy càng phải nghe, vạn nhất là có việc gấp thì sao, cứ ở nơi này nghe đi… .
Đường Bỉnh Khôn cười mà không cười nói, bởi vì Đường Bỉnh Khôn nhìn thấy, người cấp bách gọi điện thoại Tào Kiến Dân theo kiểu như vậy, khẳng định không phải là cấp dưới của Tào Kiến Dân, nói không chừng thì Tào Kiến Dân không muốn người khác biết được người này là ai…
Càng làm cho Tào Kiến Dân bất đắc dĩ chính là, Đường Bỉnh Khôn lại muốn mình nghe điện thoại, đôi tròng mắt nhìn chằm chằm, làm cho Tào Kiến Dân cảm thấy sợ hãi trong lòng.
-Bí thư…..
-Cứ nghe đi, lão Kiến, đừng nói là lão có chuyện gì muốn giấu diếm tôi chứ?
Đường Bỉnh Khôn cố ý nói.
-Không có, bí thư…
Tào Kiến Dân bực tức bấm nhận nghe điện thoại, vốn cho rằng vô luận là ai, chỉ cần không phải là lãnh đạo của mình, nhất định là phải mắng hắn một chút, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Đường Bỉnh Khôn, cơn tức giận của lão lập tức liền tiêu mất một nửa.
-Alo….là ai đấy?
Tào Kiến Dân cố gắng để cho chính mình tâm bình khí hòa hỏi.
-Tào cục trưởng, ông khỏe chứ, mạo muội, tôi là Đinh Trường Sinh của khu Bạch Sơn, cục trưởng có đang ở tại cơ quan không? Tôi có chuyện cấp bách muốn trao đổi cùng với ông một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/2613503/chuong-2130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.