Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2002.

Cảm giác của Đinh Trường Sinh rất chuẩn, hắn dự đoán lúc tại cổng chính khi hắn phát động phản ứng với cảnh sát, bên kia khu chính quyền nhất định sẽ có người quan sát mình, về phần Trần Kính Sơn có theo dõi hay không, thì hắn không biết, nhưng cái cảm giác bị người khác ở sau lưng nhìn chằm chằm thì cũng thật là khó chịu.

Đem người mang cờ hiệu vào trong phòng họp, Đinh Trường Sinh đi đến phòng làm việc của mình, còn lúc này Văn Nhược Lan thì gặp mấy người cầm cờ hiệu để tìm hiểu, hỏi qua rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bởi vì chuyện này không có một chút báo trước, cho nên Văn Nhược Lan cũng không biết đã xảy ra chuyện gì…

Về phần phân cục trưởng Lưu Quan Dương cũng đang vội vàng gấp rút như kiến bò trên chảo lửa, tại khu ủy thì hắn đang do dự có nên đem chuyện này báo với Kha Tử Hoa hay không? Bởi vì chuyện này Kha Tử Hoa biết rõ, hơn nữa nếu Kha Tử Hoa không có gật đầu đồng ý, thì hắn không có lá gan lớn như vậy.
-Chuyện gì vậy?

Kha Tử Hoa còn chưa tới cục công an thành phố, hắn đang cùng với Thành Công ăn điểm tâm sáng, sự tình tối hôm qua đến bây giờ cũng chưa có tin tức gì, Đinh Trường Sinh rốt cuộc là sống hay chết cũng không rõ ràng lắm, mặc kệ như thế nào, hắn và Thành Công cùng với Đinh Trường Sinh ăn cơm, hơn nữa còn đổ Đinh Trường Sinh uống nhiều rượu như vậy, nếu như Đinh Trường Sinh quả thật là bị chết, như vậy thì bọn họ cũng chạy không thoát trách nhiệm .

Lúc nhận được điện thoại của Lưu Quan Dương, Kha Tử Hoa có vẻ đang bực bội, cho nên vừa mở miệng liền hỏi.

-Lão đại, đã xảy ra vấn đề, lão bản của công ty nuôi dưỡng động vật mang theo cờ hiệu để đòi tiền rồi, tôi vốn muốn đem lão đuổi đi, nhưng không nghĩ tới gia hỏa này to gan lớn mật, dám cầm lấy cờ hiệu ghi chữ mang đến khu ủy, vừa lúc gặp phải bí thư khu ủy mới tới, bọn họ đã được mời vào khu ủy để nói chuyện rồi.
Lưu Quan Dương lắp bắp nói.

-Ông làm làm việc như thế nào vậy? Chút chuyện này cũng làm không xong, đã vậy thì cứ mang tiền kia trả lại cho lão thì xong rồi?

Kha Tử Hoa bị tức suýt ngất, bật thốt lên nói.

-Nhưng …. khoản tiền kia còn chưa có hạn để lấy về, nếu muốn trả lại cho lão, chỉ có thể là lấy khoản tiền từ nơi khác, tiền kia chúng ta đã ký hợp đồng, không thể muốn lấy lúc nào thì lấy, nếu cứ lấy, thì chúng ta sẽ thua lỗ lớn...

-Cái gì? Ông nói cái gì, ông nói bí thư khu ủy mới đến, đem đám bọn họ mời vào? Có phải bí thư khu ủy tên là Đinh Trường Sinh?

Kha Tử Hoa lúc này mới tỉnh táo lại, bọn hắn đang tại nơi này đợi tin tức của Đinh Trường Sinh, không nghĩ tới Đinh Trường Sinh đã đi làm.

-Đúng vậy a, chính là hắn, làm sao bây giờ?

Lưu Quan Dương đang còn chờ đợi chỉ thị Kha Tử Hoa.
-Việc này không cần ông phải để ý đến nữa, để tôi xử lý.

Kha Tử Hoa thở phào một hơi, nói.

Thành Công nhìn bộ dạng Kha Tử Hoa, trong đầu cũng suy nghĩ, Đinh Trường Sinh sẽ không xảy ra chuyện, nhưng vừa rồi nhìn bộ dạng của Kha Tử Hoa, hình như hắn so với mình càng thêm sợ hãi Đinh Trường Sinh gặp chuyện không may, trong chuyện này có phải hay không còn có vấn đề nào khác mà Kha Tử Hoa không nói cho mình biết?

-Không cần quan tâm hắn nữa, hắn đã đi làm rồi…

Kha Tử Hoa uống một ngụm sữa, nói.

-Hả…, nói như vậy, thì tối hôm qua đã có người tiếp ứng hắn?

Thành Công hỏi.

-Chuyện này không xác định được, đúng rồi, trong cục của em còn có việc, em đi về trước xử lý một chút, tối nay gặp lại…

-Ừ…cậu đi đi..

Thành Công nói.

Nếu như Văn Nhược Lan biết được sau lưng Lưu Quan Dương là Kha Tử Hoa, nói không chừng chuyện này liền chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, nhưng Văn Nhược Lan lại không biết Lưu Quan Dương là người Kha Tử Hoa, cho nên bước đầu hỏi về tình huống xong, liền trực tiếp đi báo cho Đinh Trường Sinh.
-Ngồi đi, tình huống như thế nào?

Đinh Trường Sinh thấy Văn Nhược Lan tiến đến, liền hỏi.

-Vấn đề có điểm phức tạp, người cầm đầu cờ hiệu tên là Lưu Gia Vượng, tại khu Bạch Sơn chúng ta xây dựng một khu trang trại nuôi dưỡng động vật, chủ yếu là nuôi dưỡng thỏ lông dài, quy mô nghe nói khá lớn, nhưng thời điểm năm trước bị người phía nam gài bẫy, lừa đi tầm một trăm vạn nguyên tiền, cho nên tài chính duy trì khu trang trại bị gãy, dần dần thì đã đóng cửa, sau khi báo với cảnh sát, đôi cảnh sát hình sự đối với vụ án này tiến hành điều tra, chủ yếu là do công an phân cục khu xử lý, Lưu Gia Vượng tại phân cục khu có thân thích, thì biết được, vụ án này tiền đã thu được trở về, tên lường gạt kia cũng đã bị hình phạt, lẽ ra số tiền này nên trả lại cho Lưu Gia Vượng, nhưng số tiền lại cứ để trong sổ sách của đội cảnh sát hình sự phân cục khu, mãi đến bây giờ cũng chưa trả, Lưu Gia Vượng tìm đến nhiều lần, nhưng cũng chưa kết quả, được cảnh sát thân thích nói, đừng có cấp bách, số tiền này sẽ trả lại cho Lưu Gia Vượng, nhưng bây giờ đã đưa ra ngoài rồi, còn chưa có thu về được.
Văn Nhược Lan nói một hơi, miệng đắng lưỡi khô, Đinh Trường Sinh gấp gáp rót chén trà đưa tới cho nàng.

-Chị nói số tiền này thả ra ngoài chưa có thu trở về là có ý gì?

Đinh Trường Sinh chớp mắt liền cảm thấy được mấu chốt của vấn đề, vấn đề có khả năng là xảy ra từ bên trong nội bộ tại phân cục công an khu.

- Đơn giản, chính là số tiền này đã lấy cho vay nặng lãi rồi, tôi cũng không ngạc nhiên, vấn đề như vậy nơi nào cũng đều có, đừng nói là cục công an, bên pháp viện cũng tồn loại tình huống này, tài sản bảo toàn rồi tiền ký quỹ tại ngoại a, thông thường những số tiền này đều được chuyển đến tài khoản của pháp viện, không người giám thị, trong khi một vụ án thì thường kéo dài ít nhất là nữa năm, có còn có sơ thẩm, phúc thẩm, như vậy chính là một năm trôi qua đi rất bình thường, khả năng một cái pháp viện địa khu sẽ thu được bao nhiêu tiền ký quỹ tại ngoại? Vấn đề này không ai biết rõ, mặc dù là pháp viện không cầm tiền đầu tư cho vay nặng lãi, nhưng chỉ cần gửi ngân hàng lấy lãi suất, đây cũng là một khoản thu vào không nhỏ, số tiền này đều là cầm lấy tiền của người khác mà thu lãi về cho mình, tôi phỏng chừng, công an phân cục khu cũng là làm như vậy, nuốt trọn số tiền này thì khả năng không lớn, nhưng kéo dài thời gian để sử dụng tiền kiếm lãi thì có khả năng rất lớn.
Văn Nhược Lan quả nhiên không hổ là chủ nhiệm văn phòng khu ủy, đối với những việc như thế, Đinh Trường Sinh cũng không thể nào hiểu được rõ ràng cái đạo lý này.

Nếu là đã có cơ hội tốt như vậy, hơn nữa tình huống nếu Văn Nhược Lan nói không sai biệt lắm, Đinh Trường Sinh liền suy nghĩ như thế nào xử lý vấn đề này, có thể nói là có vấn đề thì xử lý vấn đề, nếu không xử lý được vấn đề, thì hắn sẽ sáng tạo ra vấn đề, bất kể giá nào hắn cũng phải đem cái vị trí phân cục trưởng công an khu cầm xuống, để còn dọn đường cho Lưu Chấn Đông, nghĩ vậy hắn liền giơ tay lên bấm số điện thoại của cục trưởng cục công an thành phố Bạch Sơn - Tào Kiến Dân.

Nhưng Tào Kiến Dân lúc này không ở tại phòng làm việc, Đinh Trường Sinh liền gọi cho Tào Tinh Tinh, vốn là Tào Tinh Tinh còn muốn tại bên trong điện thoại trêu ghẹo hắn vài câu, nhưng nghe được Đinh Trường Sinh quả thực đang vội vàng, vì thế cũng không nhiều nói, nàng vội vàng đem số điện thoại của cha mình đưa cho Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh gọi tới, Tào Kiến Dân lại không nghe điện thoại, mỗi lần ông bấn từ chối nghe, thì Đinh Trường Sinh lại mỗi lần gọi lại cho ông, điều này làm cho Tào Kiến Dân bực tức, bởi vì là số điện thoại xa lạ, lại còn dốc sức liên tục gọi đến, Tào Kiến Dân áy náy hướng bí thư thành ủy Đường Bỉnh Khôn cười cười, thì ra ông vừa mới đến văn phòng bí thư thành ủy để hội báo công tác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.