3 ngày sau, Thắng mặc âu phục chỉnh tề rồi bước ra ngoài, tài xế đã ngồi trong xe chờ sẵn, ai ngờ chưa kịp ngồi vào xe thì Yến từ đâu xuất hiện kêu toáng lên..
- Anh Thắng.
Thắng phiền chán lẩm bẩm, đúng là phiền phức! Cô ta nhanh như vậy đã mò đến rồi!
Thắng nhìn Yến 1 thân váy vóc sang chảnh lạnh nhạt.
- có chuyện gì?
Yến đi tới ôm tay anh liền bị Thắng gạt ra
- muốn nói gì nói đi, ôm tay ôm chân vướng víu.
Yến bướng bỉnh vẫn ôm lấy tay anh không buông.
- em nhớ anh lắm, anh đi lâu như vậy em thật là muốn chết mà.
- cô thôi đi,chẳng phải cô vẫn còn sống nhăn răng đây à? bỏ tay ra tôi phải đi có việc.
- việc gì? Anh đi vào viện thăm bà nội chứ gì, em cũng đi, đợi thăm xong chúng ta cùng trở về nhà riêng nhé.
- muốn về cô tự mà về, tôi không về.
Yến giả bộ nhún nhường nãy giờ bị thái độ lạnh lùng của Thắng chọc cho nổi giận.
- Thắng, anh có ý gì? Em là vợ anh, chúng ta có nhà riêng, anh từ bên ngoài về lại qua ở với bố mẹ, anh coi em là gì?
- tôi chơi gái, tôi bỏ đi hà nội ngay trong ngày cưới cũng là để chơi gái, cô hẳn phải biết tôi xem cô là gì rồi chứ?
- được, anh chơi gái là vì bản tính anh phong lưu, anh đi hà nội là do tính chất công việc, em có thể bỏ qua nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-thu-hai/1929663/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.