5 tháng sau,
Trong 1 tiệm cơm nhỏ.
Tôi đang tất tả rửa bát, cái Hà! Con bé làm cùng tôi cũng chạy ra chạy vào liên tục, tôi rửa hết đống bát này rồi lại đến đống bát khác không ngơi tay mà vẫn không kịp bởi vì hiện tại đang là giờ cao điểm, quán cơm rất đông khách, thành phần đa số là dân lao động, thợ xây, sinh viên,...
Bên ngoài, bà chủ quán cũng tất bật làm cơm cho khách, mãi đến 2h chiều quán mởi rảnh, tôi cũng vừa rửa bát xong.
- Hương, có mệt không em?
Tôi quay lại nhìn thì nhận ra Long, con trai bà chủ quán đang nhìn tôi âu yếm hỏi.
Tôi hơi mất tự nhiên lảng tránh ánh mắt anh.
- dạ em không mệt, sao anh lại vào đây?
- anh vào xem em rửa xong chưa để phụ giúp em.
- xong rồi anh ạ.
- ra ăn cơm đi, anh làm phần cơm cho em rồi đấy.
Long quan tâm khiến tôi cảm động nhưng cũng ái ngại bởi vì tôi biết anh có tình cảm với tôi.
Phải! Anh chính là người đã cứu tôi vào cái buổi tối 5 tháng về trước, cũng chính anh cho tôi công việc này, tôi cảm kích anh nhưng không biết đối diện với tình cảm của anh như thế nào vì vốn dĩ anh không hề biết về quá khứ của tôi.
Tôi đáp nhẹ.
- vâng,
2 chúng tôi cùng nhau đi ra ngoài thì nhìn thấy cái Hà cùng bà chủ quán cũng chính là mẹ Long đang ngồi ở đó chuẩn bị ăn cơm.
Mẹ Long.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-thu-hai/1929650/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.