Tôi lật đật chạy ra ngoài, đầu tóc rối như tổ quạ. 
Khung cảnh bên ngoài khiến tôi ngây người.. 
Thắng đang đứng giữa sân ôm cu bon, nó cũng ôm thắng gọi ba ba...mà bên cạnh còn có mười mấy tráp lễ, nhìn ra ngoài cổng thì 1 hàng con trai mặc áo trắng đứng ngay ngắn. 
Mẹ tôi bị dọa cho cứ thế đứng nhìn Thắng trân trân... 
- chuyện gì đây hả Hương? 
Tôi điên lên nói. 
- anh ta là tên thần kinh đó mẹ... 
- cu bon gọi cậu ta là bố đấy. 
- nhận vơ thôi mẹ. 
Anh Huân. 
- vơ mà giống nhau như 2 giọt nước thế kia à? 
Tôi cứng họng. 
Lúc này thắng mới bỏ cu bon ra nhìn mẹ tôi. 
- con chào mẹ vợ. 
Ôi làng nước ơi... 
- em chào anh vợ! 
Ôi quỷ thần ơi... 
Cả nhà tôi bị sốc... 
- con xin giới thiệu con là Thắng, ba của cu bon( a thắng người sài gòn nha, miền nam người ta hay gọi ba má ấy).hôm nay con tới đây xin được hỏi cưới em Hương. 
Tôi hóa đá ngay lập tức... 
Mẹ tôi là người phản ứng kịp thời vội cười nói. 
- mời cậu vào nhà uống nước. 
Họ nói gì tôi không nghe, chỉ biết là trong nhà tiếng cười của anh tôi không ngớt. 
Thế quái nào mới gặp mà thân thiết nhanh dữ thần vậy.? 
Tôi sực tỉnh bèn lao vào nhà, quát to lên. 
- rốt cục là anh đang làm gì vậy hả? Có thôi đi hay không? 
Mẹ tôi nạt. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-thu-hai/1929613/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.