Anh không thích trinh nữ, anh đã từng nói điều đó với cô và đó là sự thật, bản thân anh đã trải qua vài cuộc tình đã ở cùng rất nhiều phụ nữ nhất là hồi học đại học bên Pháp, vậy tại sao anh phải bắt người con gái của mình kìm nén và giữ gìn, chỉ được trao thân cho anh đầu tiên, như vậy chẳng công bằng chút nào cho cô ấy. Anh vẫn luôn vui vẻ thoải mái trong chuyện này cớ sao giờ đây anh cứ thấy khó chịu khi nghĩ tới việc cô đã từng ở bên gã người Nhật kia, đã từng làm gì cho gã kia. Cái sự tức giận này là gì đây và tại sao anh cứ luôn ngầm so sánh mình với hắn ta nhỉ.
Cô suốt ngày chỉ ru rú trong nhà phần vì để trốn Akira phần để tịnh dưỡng. Cô ở nhà thì anh cũng ở nhà, cứ rảnh là anh chạy vọt về ngay, không rảnh cũng kiếm cớ để rảnh, do đó 2 người cứ quấn lấy nhau suốt.
Trong đống áo váy cô mang theo chẳng có cái váy ngủ nào vì vậy cô lại phải mặc mượn đồ của mẹ anh toàn mấy cái không hở bạo thì cũng xuyên thấu, mặc mà cứ như đang khiêu khích con mắt người ta. Da cô rất lành, các vết thương đã đóng vảy hết cả, để tránh không có sẹo về sau nên người cô bôi đầy nghệ vàng khè đến nỗi đi qua gương cô còn chẳng dám ngắm mình vậy mà anh vẫn thích. Đúng lúc cô xấu xí nhất anh vẫn ở bên, thế chứng tỏ anh không chỉ quan tâm đến ngoại hình của cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-hay-loi-dinh-menh/2821067/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.