Để bồi bổ cho cô anh mang về cơ man là thứ: bơ, pho mát, sữa hay sô cô la, những thứ mà nói không ngoa phải tốn cả gia tài mới mua được và còn hơn thế nữa, thời gian này người Nhật kiểm soát mọi việc nên để chạm tay được vào những món xa xỉ ấy ngay cả với gia đình giàu có và quyền lực như gia đình anh cũng chẳng dễ dàng gì, nếu không nhờ quen biết được ông đại sứ Nhật thì anh cũng chịu.
Tuy nhiên cô lại chẳng mấy mặn mà, trừ sô cô la có vẻ còn làm cho cô xao động đôi chút, đối với những thứ khác cô thờ ơ như không, dù anh có mang cả đĩa ra múa như mấy cô diễn viên chèo đang diễn cảnh tiên nữ hái đào cũng không gây nên sự chú ý của cô.
- Không thích! - Cô trả lời gọn lỏn rồi quay sang ăn tiếp quả dưa chuột đang gặm dở.
Nhiều khi anh có cảm tưởng cô gái của anh là 1 con thỏ trắng đầu thai, nhất là những khi cô ôm cả rổ rau củ quả ngồi nhai rột rột.
Cô có những thói quen rất kì quặc, ví như hôm cô đòi anh mang đến cho 1 củ khoai tây hầm, anh đang bụng bảo dạ sao lại quên không hỏi cô muốn ăn đồ ăn mặn gì kèm theo để anh đưa tới thì cô vừa nghiền củ khoai tây rồi đắp lên mặt, vừa giải thích cho anh rằng làm thế là để mịn da. Khi anh bảo để anh đặt mua mĩ phẩm cho thì cô trả lời bằng câu bất hủ:
- Không thích!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-hay-loi-dinh-menh/2821065/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.