Cô đang ngủ trưa 1 giấc ngắn thì có cảm giác bị ai đụng vào. Mở mắt ra nhìn cô thấy mình đang bị chằng buộc bởi đủ thứ dây rợ. Con trai cô đang lúi húi cần mẫn chăm chú vào công việc. Cố nín cười cô hỏi con:
- Fabien, con đang làm cái gì thế?
A, phải quên chưa cập nhật, tên của Gấu là Fabien. Gấu sắp 2 tuổi rồi nên phải cho bé làm quen dần với tên thật để chuẩn bị đi nhà trẻ. Nếu không lại giống như mẹ của bé đi mẫu giáo được gọi: "Linh ơi!" chả bao giờ quay lại nhưng gọi: "Dứa ơi!" thì quay lại ngay.
Bị giật mình khi nghe giọng của cô, thằng bé nhìn mẹ rồi lại tiếp tục việc làm dở dang miệng lầm bầm cái gì đấy mà mãi cô mới dịch ra: "Ăn cây nào rào cây đó!"
Ở phía đông căn biệt thự cô đang ở có trồng 2 cây khế ngọt. Khi quả chín lũ trẻ trong khu nhà thường trèo lên hái trộm. Để ngăn lũ trẻ lại Lì đã dùng dây thép gai giăng đầy lên tường bao quanh. Sau khi giải thích cho bé Gấu đang há hốc mồm quan sát tại sao lại phải làm như thế Lì kết luận 1 câu:
- Ăn cây nào rào cây ấy!
Vì vậy con trai cô đang "rào" cô lại.
Dạo này Gấu bực mình lắm. Vì mẹ bảo bố đi xa lâu ngày mới về nên Gấu thương tình cho bố mượn mẹ. Nhưng có mượn thì cũng 1, 2 ngày thôi chứ đằng này lại định cướp luôn của Gấu. Mẹ vẫn dặn Gấu đi mua đồ phải biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-hay-loi-dinh-menh/2820967/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.