Tiết trời trở nên ẩm ướt hơn trong những ngày mưa. Trên con phố cổ ít người qua lại, chiếc ô tô trở đồ đỗ trước khu trung cư cũ có tường màu vàng, nhân viên đang luân phiên chuyển đồ từ trên tầng hai xuống. Mặt nó dửng dưng đến đáng sợ còn Ni Ni đứng ở một góc, mặt buồn thiu. Dù sao cũng đã gắn bó với nơi này từ lúc mới sinh ra, nơi đây lại còn lưu giữ những kỷ niệm của con bé với bố mẹ. Phải cố gắng lắm Ni Ni mới không bật khóc.
Hy Thần lại vừa sang Mỹ giải quyết chuyện của công ty do bố hắn để lại, quả thực là nó sắp không chịu nổi nữa rồi. Từ hôm hắn đi, những chuyện không may luôn tìm đến nó. Đầu tiên là bị đuổi khỏi trường hắn vừa mới xin cho vào học trước lúc đi Mỹ. Tiếp đó là quán bar bị buộc đóng cửa và bây giờ đến nhà cũng bị tịch thu vì bố mẹ Ni Ni nợ ngân hàng tiền.
Hoàng Nguyên bảo nó đến nhà mình ở tạm nhưng ở đó không tiện cho việc đi học của Ni Ni, nghĩ đi nghĩ lại nó vẫn quyết định về ở với đại tỷ ở trung tâm thành phố.
- Này! Tớ đã điều tra được người đứng sau mấy vụ rắc rối của cậu.
Hạo Dân đã đứng sau từ lúc nào, nói nhỏ vào tai nó.
- Là ai?
- Lã Uyển Như, phu nhân của chủ tịch tập đoàn LYC, mẹ ruột của Tử Di.
- Mẹ...của Tử Di!
Nó như bị sét đánh ngang tai khi nghe thấy bốn từ đó, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/2402020/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.