- Mời em Hàn Thiên Di lớp 11C lên phòng Hiệu trưởng.
Tiếng loa phát thanh vang lên giữa sự yên tĩnh của trường Deer School.
Nó ngồi trên sân thượng, mắt ngắm nhìn bầu trời bị phủ kín bởi mây đen, trong lòng có cảm giác không an toàn.
Sau khi gửi một tin nhắn cho hắn, nó mới uể oải bước xuống cầu thang, phòng Hiệu trưởng ở ngay dưới tầng một.
- Cốc! Cốc!
- Vào đi. - Một giọng nói đầy uy quyền vang lên.
Nó đẩy cửa bước vào, mặt dửng dưng, cúi đầu chào rồi ngồi xuống cái ghế ở đối diện bàn làm việc của cô Hiệu trưởng.
- Hàn Thiên Di...đây là giấy yêu cầu em thôi học. - Cô Hiệu trưởng hơi do dự chìa tờ giấy ra trước mặt nó.
- Lý do đuổi học em là gì? - Nó không mấy ngạc nhiên trước sự việc đang xảy ra, lạnh giọng hỏi.
- Em là trẻ mồ côi lại không có người bảo hộ, hơn nữa em không có hộ khẩu thường trú ở đây nên theo lí mà nói em không được phép đi học.
- Thì ra là vậy! Vậy em xin phép nghỉ học luôn bây giờ.
Nó cầm theo tờ giấy bước ra khỏi phòng, ánh mắt hơi trùng xuống. Điện thoại vừa báo có tin nhắn mới.
- Ra ngoài cổng trường đi!
Ngay trước cổng trường, chàng trai có mái tóc màu vàng, khuôn mặt đẹp trai toát lên vẻ lạnh lùng xa cách đứng dựa vào chiếc BMW màu xám bạc thu hút ánh mắt của tất cả những người đi qua.
Vừa nhìn thấy bóng dáng nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/2402018/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.