- Cái quái gì thế này?
Con nhỏ đó hét ầm lên khi bị đống vỏ ốc không biết từ đâu bay thẳng vào người, nó nhếch môi cười, giả vờ nói:
- Ối! tôi không để ý, cô không sao chứ?
- Hừ! cô không có mắt nhìn à? - con nhỏ đó nói mà mắt cứ lườm nó.
- Không phải tôi không có mắt mà do cô đứng không đúng chỗ, mau biến ra chỗ khác để tôi còn ăn.
- Cô...
Con nhỏ đó không cãi lại được liền xông đến trước mặt nó, tức giận hỏi:
- Rõ ràng là cô cố ý, muốn gây sự đánh nhau hả?
- Tôi không thừa hơi và cũng không rảnh đến nỗi đi gây sự với cô. Ngoài ra tôi rất ghét bị làm phiền khi đang ăn. - nó nói mà mắt thì nhìn chằm chằm vào Hy Thần, trong ánh mắt có một chút tức giận và một chút tổn thương.
- Hừ! con ranh này...
Con nhỏ trước mặt chưa kịp nói hết câu nó đã quay lưng bỏ đi, trước khi đi không quên giả tiền cho bà chủ quán.
"Hàn Hy Thần, đồ đáng ghét, anh dám bắt cá hai tay" - nó vừa đi vừa nghĩ, mặt nhìn như kiểu muốn xông vào xé xác ai đó, hai tay thì nắm chặt lại. Cũng chẳng thèm để ý mình đang đi ngược lại với đường về bệnh viện.
- Em đang ghen?
Giọng nói trầm lạnh quen thuộc bỗng vang lên bên tai, nó bất giác đứng khựng lại, mặt đăm chiêu suy nghĩ "Ghen! Mình đang ghen với con nhỏ vừa nãy sao??? Aaa! điên mất thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-em-yeu-anh/2401957/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.