Nam Cường lôi Thái Vy đến phòng mình, mặc cho chân bị thương của cô do tác động mạnh đã chảy máu ra ngoài.
Anh xách thẳng người cô ném cô lên giường. Thái Vy nín nhịn đau đớn, cắn môi không dám làm gì khác, ngoại trừ đôi mắt đầy lửa giận của cô ra thì mọi thứ đều không dám phản kháng gì cả.
"Anh đừng có mà cậy thế."
Nam Cường vốn đang không muốn tính sổ với cô ai dè cô lại tiếp tục thêm dầu vào lửa. Ánh mắt của anh quét Thái Vy từ trên xuống dưới, khiến cô run rẩy rụt cả bả vai lại nhưng ánh mắt vẫn hao hao tức giận nhìn về phía anh.
"Tiêu Vy đừng có khiêu chiến giới hạn của tôi!"
Tháu Vy nhìn Nam Cường lửa giận bùng cháy nếu còn khiêu khích tiếp thì người bị thiệt sẽ là cô... Rũ đôi mắt hừng hực của mình xuống Thái Vy chui vào trong chăn, đóng cửa tiếp xúc với Nam Cường.
Nam Cường bỏ hộp thuốc lá trong túi ra lấy một điếu hút điều chỉnh tâm trạng. Nếu có một người mà hỗn láo với anh như vậy đám bảo chắc chắn anh sẽ tiễn người đấy về chầu ông bà ngay lập tức. Đã có nhiều kẻ chết dưới họng súng của anh.
Nhưng hôm nay đã có một ngoại lệ, Tiêu Vy ơi là Tiêu Vy thường ngày thông minh như vậy sao những lúc cần thiết lại ngu như bò thế. Nể tình cô đã cứu anh một mang lời vừa nãy anh sẽ không truy cứu nữa, nếu có còn lần sau thì đảm bảo anh sẽ không nương tay mà trừng trị theo gia pháp của bang phái Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773046/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.