Hoàng Minh Huân một mặt lặng lẽ ra hiệu cho Nhạc Thế Luân điều tra địa chỉ, một mặt nhìn vào ống kính nói “Dương tiên sinh, ông giấu đúng là kỹ thật đấy!”
“Cũng có bằng cậu đâu!” Dương Hoàng Linh đang kết nối trực tiếp với Hoàng Minh Huân qua video chỉ để lộ ra một bên mặt, có một sự lạnh lùng không nói được thành lời “Nếu không phải gần đây cậu liên tục bị mất tiến hành điều tra mọi việc thì tôi thực sự không ngờ được nhân vật Hoàng Minh Huân nổi tiếng của Hải Thành lại có khuôn mặt đầy rắn rết bò như bây giờ!”
“Nếu như ông đã biết rằng tôi đang điều tra ông, vậy thì hãy ngoan ngoãn chờ bị bắt đi”.
“Ha ha... Dương Hoàng Linh cười lớn như thể đang nghe một câu chuyện đùa “Tôi rất tò mò cậu lấy đâu cái dũng khí lớn như vậy để dùng cái giọng đó nói chuyện với tôi? Đừng quên rằng vợ cậu bây giờ đang ở trong tay tôi đấy!”
“Con gái ông cũng đang ở trong tay tôi, hơn nữa, ông thương con gái cũng không kém gì tôi thương vợ đâu”.
“Cũng đúng!”
Dương Hoàng Linh lại cười khểnh nhưng là nụ cười bí hiểm, sau đó đưa tay ra cầm lấy chiếc roi da đang treo phía bên cạnh, cố ý làm ướt nó bằng nước ớt rồi hướng về phía Tống Gia Tuệ mà quất vào người cô.
Bốp!
Tiếng chiếc roi đập vào người cô vang lên khắp căn phòng, Hoàng Minh Huân nắm chặt hai tay thành nắm đấm “Dừng tay!”
Dương Hoàng Linh chẳng thèm quan tâm tới lời anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3716857/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.