“Anh... cô cầm chiếc giày cao gót đáp vào người anh ta “Đồ lưu manh, mau cút đi...
Người đàn ông nghiêng người né được chiếc giày cao gót.
“Cô có thể đi không? Đứng lên, tôi đưa cô tới bệnh viện”.
Tống Gia Tuệ tay giữ lấy một chân rồi nhảy lò cò đi về phía trước, quay người ngược lại về phía người đàn ông, anh ta dường như cảm thấy rất buồn cười, liền phát ra tiếng cười khẽ.
“Vẫn cái tính cứng đầu đấy?”
Anh ta dừng chiếc xe máy lại, đi nhanh lên phía trước vài bước rồi đột nhiên bế thốc cô lên, Tống Gia Tuệ sợ quá mặt trắng bệch “Anh làm cái gì đấy hả? Mau thả tôi ra! Tôi... tôi cảnh cáo anh... thuộc hạ của tôi sẽ tới rất nhanh, nếu anh mà không bỏ tôi ra tôi sẽ kiện anh...
“Nói nhiều! Cái miệng nhỏ nhắn của cô không thể nói vài lời dễ nghe tí à?”
Anh ta đột nhiên cắt ngang lời Tống Gia Tuệ, thái độ tỏ vẻ không vui.
Tống Gia Tuệ nhìn chằm chằm vào cằm anh ta, nói không ra lời nữa, không phải vì anh ta không vui, mà là vì... nhìn anh ta từ góc độ này, khuôn mặt anh ta có nét tương tự với khuôn mặt của Hoàng Minh Huân.
“Huân..” cô đột nhiên hỏi “Là anh đúng không?”
“Cô đang nói cái gì đấy?” người đàn ông nheo mày, ánh mắt nhìn cô vẻ hoài nghi “Tôi nghe không được rõ lắm, cô nói lại một lần nữa xem nào?”
Tống Gia Tuệ lặng lẽ thu ánh mắt về.
“Không có gì, tôi nhận nhầm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3624919/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.