“Ha ha!” Hoàng Minh Huân cười như một vị vương giả, nắm tay cô quay đầu đi về phía chiếc xe đang đậu bên đường, không cho cô có cơ hội từ chối “Một là tắm cùng nhau, sau đó em muốn ngủ thế nào cũng được. Hai là chúng ta tắm riêng, nhưng lên giường thì mặc anh muốn làm gì thì làm. Không được từ chối, nếu thích em có thể chọn cả hai”.
Tống Gia Tuệ thở dài, thỏa hiệp với Hoàng Minh Huân về nhà chọn phương án thứ nhất. Trong đầu đang nghĩ tối nay thật sự không xong rồi, cố gắng năn nỉ anh một chút xem có được tha hay không, với sinh lực của Hoàng Minh Huân cộng thêm kích thích của men rượu… thật không dám tưởng tượng.
Vậy mà sau khi vào phòng tắm, chưa để cô mở lời, anh đã nói trước “Chẳng phải chưa từng tắm cùng nhau, em e ngại cái gì? Ban nãy trêu em một tí mà cứ như mèo con ngoan ngoãn rồi, anh chỉ muốn em chà lưng cho anh một hôm thôi mà khó khăn đến vậy sao”.
Tống Gia Tuệ ngớ người ra “Thật sao?”
“Đầu óc em đang nghĩ cái gì? Hay là muốn lắm rồi nhưng ngại nói ra?”
“Không phải!”, cô xua tay xong vội vàng lấy dụng cụ chà lưng giúp anh, sau khi nhận được cái gật đầu liền nhanh chóng mang đồ của mình ra phòng tắm khác trong nhà.
Đến khi tắm xong rồi, cô rón rén trở lại phòng ngủ thì phát hiện anh đã trên giường từ lúc nào, có lẽ ngủ rồi nhưng chưa sâu.
[…]
Ngày hôm sau, Tống Gia Tuệ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3538491/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.