Những lời tưởng chừng đơn giản nhưng cô phải suy nghĩ rất lâu, tập nói đi nói lại nhiều lần trong phòng tắm mới dám gửi cho anh ta phiên bản được coi là ổn nhất.
Trần Nam trước khi quen cô là người rất đào hoa, trong mắt người khác có thể không phải là người bạn trai tốt nhưng cô hiểu từ khi quen cô anh ta đã chấm dứt tất cả quan hệ với những cô gái khác, luôn ở bên cạnh cô những khi cô cần, không bao giờ khiến cô phải bất mãn. Cô không biết vì sao khi nhớ lại những kỷ niệm cùng Trần Nam lúc này mình lại không rơi lấy một giọt nước mắt. Đó là lần đầu cả hai gặp nhau, quá trình anh ta theo đuổi cô, những ngày tháng vui vẻ của cả hai, những lần hẹn hò…
Đau lòng không? Có!
Mất mát không? Có!
Thất vọng không? Hình như chỉ một thoáng nào đó rất mỏng manh khó có thể níu lại.
Hối hận không? Câu trả lời chắc chắn không!
Vì sao? Vì cô biết hối hận là một cảm giác rất tồi tệ, nó sẽ khiến bản thân day dứt mãi, không buông bỏ được điều bản thân cho là đã từng làm một cách sai lầm.
Người ta nói tình đầu là cuộc tình dang dở, là thứ tình cảm đẹp nhất… Có lẽ đúng như vậy, vì nó dang dở nên mới đẹp đến đau lòng…
Một lúc sau vì quá mệt mỏi nên Tống Gia Tuệ liền chìm vào giấc ngủ… thế mà cô lại nhìn thấy Trần Nam đến buổi hôn lễ của cô với vẻ mặt đằng đằng sát khí, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3322622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.