Bên ngoài cửa phòng tiếng bước chân vang lên ngày một lớn, Lâm Lệ Khiết và Lãnh Dạ Thần trong phòng sợ kế hoạch sẽ bị phát hiện lập tức tìm cách giải quyết. Lãnh Dạ Thần nhanh chân ra khỏi phòng xem xét tình hình bên ngoài trong khi Lâm Lệ Khiết tìm cách giấu Lãnh Diệu và Diêu Tịnh Vũ đi nơi khác. 
Thật ra vốn họ không cần thiết phải che giấu như vậy bởi họ chẳng làm gì sai cả tuy nhiên vì để trong nhà không gà bay chó chạy cả hai đành tìm cách trừng phạt trong im lặng. 
Bên ngoài cửa phòng Lãnh Dạ Thần ung dung tựa người vào tường nhắm nháp điếu thuốc đang cháy dở. Anh hít vào rồi lại phả ra vài hơi khói, trước mắt anh lúc này là Lãnh lão gia tử đang từ từ đi lại, vẻ mặt ông lo lắng hỏi: 
- Tiểu Thần, Khiết Khiết không sao chứ? 
- Dạ Khiết Khiết không sao, cô ấy cảm thấy hơi khó chịu chắc là do bệnh dạ dày tái phát. Ông đừng lo lắng cháu đã lấy thuốc cho cô ấy uống rồi. 
- Uống thuốc rồi thì tốt, vậy để ông vào xem con bé thế nào. 
- Ông nội, ông đừng vội! Khiết Khiết đã ngủ rồi, nếu ông vào sợ rằng sẽ làm cô ấy thức giấc. 
Lãnh lão gia tử nghe cháu trai nói có lý cũng thuận theo: 
- Cháu nói phải, vậy ông về phòng trước có gì sáng mai hỏi thăm con bé sau. Nhớ là nếu có chuyện gì phải báo cho mọi người biết đấy. 
- Vâng ạ! 
Nhìn Lãnh lão gia tử rảo bước đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cho-ta-den-ben-nhau/3473883/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.