Đêm nay Mộng Ninh chẳng tài nào ngủ được bởi vì hết hôm nay thì cô sẽ không còn ở đây nữa. Nằm ở trên giường cô cứ nhìn Tống Dực rồi lại rơi nước mắt.
Tống Dực xin lỗi anh,là em lỡ hẹn với anh mất rồi,lỡ như có kiếp sau thì em nhất định sẽ trở thành vợ của anh,em yêu anh.
Tầm 2 giờ sáng thì cô cũng thu xếp quần áo của mình rồi rời khỏi đây,giờ này đã khuya rồi cho nên cô không biết đi đâu cả cho nên đành đi ra công viên ngồi mà thôi.
Sáng hôm sau cô đi tìm cho mình một phòng trọ chứ cô không thể đi lang thang như thế này được, cũng may là Mộng Ninh tìm được một nhà trọ ở gần công viên luôn cho nên mọi thứ cũng khá là nhanh chóng và dễ dàng …
Đồ đạc của cô không có nhiều nó chỉ có mấy bộ quần áo mà thôi,sau khi sắp xếp quần áo xong xuôi thì cô cũng nằm xuống giường ngủ.Cả đêm qua cô chẳng thể chợp mắt được cho nên bây giờ cũng chẳng còn sức sống gì cả.
___##
Ở biệt thự …
Tống Dực hôm nay thức dậy khá là muộn,đêm qua công việc của anh cũng nhiều nữa cho nên ngủ cũng trễ. Nhưng mà khi anh mở mắt ra thì không thấy Mộng Ninh đâu cả chắc có lẽ là cô ấy ở dưới nhà rồi,dạo gần đây cô ấy thức sớm lắm mà thức sớm là để làm bữa sáng và chuẩn bị quần áo cho anh đi làm.
Sau đó thì anh cũng đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân,mọi thứ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3491691/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.