Sau khi nghe những lời mà Bắc Khả vừa nói thì anh tức giận mà đi vào trong,hắn ta nói mình ép buộc cô ấy sao,rõ ràng là mình đã tỏ tình và cô ấy cũng là đồng ý rồi mà.
Đám vệ sĩ và người hầu cảm thầy sợ hãi cho nên bọn họ cũng đứng nép qua một bên, họ không dám nói nữa lời bởi vì không muốn làm phật lòng người đàn ông này.
Khi thang máy mở ra anh đi lại phòng mình rồi đạp cửa vào,Mộng Ninh đang ngồi ở trên ghế sofa cuộn người lại mà khóc.
" Kiều Mộng Ninh hôm nay em to gan lắm,em muốn công khai cắm sừng tôi…"
" Lúc nãy nó đã thừa nhận rồi,nó thích em đã vậy nó còn nói tôi ép buộc em nữa …Em có gì biện minh hay không "
" Tống Dực,em không có cắm sừng anh,em và anh ấy chỉ là bạn mà thôi …"
" Vậy tại sao ở quán ăn em lại mặc áo khoác của nó chứ "
" Em …em …có lý do của mình "
" Hừ,lý do của em là đang cắm sừng tôi, ngày hôm nay là em ác với tôi trước…Vậy cho nên em đừng trách tôi tuyệt tình…"
" Dực,anh đã làm gì bạn em rồi,anh ấy vô tội "
" Hừ! Em đoán xem,đương nhiên là đánh nó một trận nhừ tử rồi "
Nói xong Tống Dực kéo cô vào trong nhà tắm,anh xé hết quần áo của cô xuống rồi quăng vào trong bồn tắm. Ngày hôm nay anh phải rửa sạch cơ thể này,rửa thật sạch sẽ,anh không muốn cơ thể này bị váy bẩn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-yeu-em/3451581/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.