Nói điện thoại xong Đàm Dịch Khiêm xoay người lại. Hạ Tử Du tay cầm áo khoác tây trang và đang mỉm cười nhìn anh. Đàm Dịch Khiêm đi tới, thân mật vịn lấy bả vai Hạ Tử Du hỏi, "Bắt đầu biết học nghe lén anh nói điện thoại từ khi nào vậy?" Hạ Tử Du xoay người đi, "Ai cố ý nghe lén anh nói chuyện hồi nào chứ? Tạiem thấy là số của Aston gọi tới nên lo lắng cho anh thôi." Hạ Tử Du nói như thế dĩ nhiên là thừa nhận cô đã nghe được nội dung cuộc nói chuyện giữa Đàm Dịch Khiêm và Aston rồi. Đàm Dịch Khiêm cười nhạt, "Bà xã, em có thấy sợ anh không?" "Còn lâu em mới sợ anh á, em chính là mẹ của đám con anh, nếu như anh dámđắc tội với em, tương lai chắc chắn mấy đứa nhỏ sẽ giúp em đòi lại từchỗ anh không thiếu một phân." Nói xong Hạ Tử Du vòng tay ôm lấy thắtlưng Đàm Dịch Khiêm còn vẻ mặt thì vênh vênh vô cùng đắc ý. ĐàmDịch Khiêm âu yếu hôn nhẹ lên trán Hạ Tử Du yêu thương nói, "Anh muốnlấy lòng em còn không kịp, nào dám đắc tội với em chứ." Hạ Tử Du ngẩng đầu nói, "Tin rằng anh cũng không dám!" .... Cả hai cùng đi vào trong phòng khách, ông bà Đàm đang ngồi trên sofa trò chuyện tán gẫu. "Dịch Khiêm, về rồi à....." "Dạ." Ngoài Hạ Tử Du ra, hầu như thái độ của Đàm Dịch Khiêm dành cho bất kỳ ai đều chỉ có sự lạnh lùng. "Đúng lúc muốn thương lượng với các con một chuyện, con và Tiểu Du đều ngồi xuống đi!" Người lên tiếng nói chuyện là ông Đàm. Hạ Tử Du nghe xong liền kéo theo Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống ghế sofa. Ông Đàm từ tốn nói, "Ngày hôm qua mẹ của Kình Phàm gọi điện thoại sang chomẹ con, ngỏ lời muốn mời ba mẹ sang London du lịch một chuyến, sẵn tiệncũng muốn giới thiệu cho chúng ta biết về gia đình họ Quý của họ." Hạ Tử Du nói, "Đây cũng là buổi ra mắt giữa người lớn với nhau, cũng là chuyện tốt đó ạ!" Bà Đàm từ ái cười cười, "Ba mẹ cũng dự định là đi một chuyến, dù Kình Phàm có tốt thế nào đi nữa thì hoàn cảnh gia đình của nó chúng ta cũng cầnnên phải hiểu rõ một chút....." Hạ Tử Du hỏi, "Ba mẹ à, ba mẹ có muốn tụi con cùng đi với ba mẹ hay không ạ?" Ông Đàm lắc đầu, "Việc trong công ty Dịch Khiêm rất bận rộn, còn con phảichăm sóc cho tụi nhỏ, dĩ nhiên là không cần hai đứa đi theo ba mẹ đâu.Ba mẹ cũng chỉ là báo với các con biết một tiếng.... Có lẽ ba và mẹ sẽ ở lại London khoảng mười ngày hay nửa tháng, ngày mai sẽ lên đường, cáccon thấy có vấn đề gì không?" Hạ Tử Du lắc lắc đầu, "Không có vấn đề gì đâu ạ, đến London cũng xem như là du lịch, người lớn tuổi đi đâyđó nhiều một chút đối với sức khỏe cũng rất tốt... Ba mẹ hãy yên tâmạ, con sẽ chăm sóc tốt cho mấy đứa nhỏ." Khuôn mặt hòa ái của ông Đàm chuyển sang nhìn con trai, "Dịch Khiêm con thấy thấy thế nào?" Đàm Dịch Khiêm hờ hững đáp lại, "Tùy mọi người đi!" "Vậy tốt, ngày mai ba mẹ sẽ chuẩn bị đi London....Tiểu Du à, những lúc mẹkhông có ở nhà có thể con sẽ vất vả hơn đấy, chăm sóc con cái là quantrọng nhưng đừng nên làm việc quá sức mình, việc gì có thể bảo ngườigiúp việc làm thì cứ giao lại cho bọn họ làm đi, có biết không?" Bà Đàmkhông yên tâm dặn dò. "Dạ, con biết rồi ạ." .... Tối đến, Hạ Tử Du dỗ Liễu Nhiên ngủ xong rồi đi về lại phòng. Vừa mở cửa ra, Hạ Tử Du suýt nữa đã hô to cứu mạng, "Đàm Dịch Khiêm!!" Bạn Đàm nào đó vô cùng bình thản ung dung đang từ phòng tắm đi ra toàn thân dính đầy bọt nước, liếc mắt nhìn vợ yêu hỏi, "Sao vậy?" Hạ Tử Du vội vàng xoay người khóa trái cửa phòng lại, lấy hai tay bịt kín mắtmình ngượng ngùng nói, "Anh mau.... Mau mặc áo ngủ vào nhanh lênđi....Thiệt là...." Không thể tưởng tượng được, anh không mặc gì cả mà lại cứ thế từ phòng tắm đi ra ngoài, tuy rằng dáng người cùng màu da của anh thì không có chỗ nào để chê hết..... Đàm Dịch Khiêm híp lại đôi mắt ranh mãnh quan sát cô vợ mình, "Đến bây giờ rồi mà em còn xấu hổ nữa sao?" Hạ Tử Du len lén nhìn về phía người nào đó qua khe hở những ngón tay nói,"Anh là cái đồ lộ liễu không biết ngượng, mau mặc quần áo vào đi!!" Sở dĩ Đàm Dịch Khiêm để mình trần đi ra ngoài là bởi vì không có tìm thấycái áo ngủ của mình để ở trong phòng, ngẫm nghĩ cả hai cũng là vợ chồngrồi có gì đâu cần phải che giấu, cho nên anh trực tiếp cứ để thế mà đira ngoài. Anh vốn nghĩ người phụ nữ của mình hẳn đã sớm quen thuộc cơthể của mình rồi chứ, cũng không thấy có gì bất ổn, nhưng lúc này nhìnthấy dáng vẻ xấu hổ đó của cô, anh ngược lại càng thêm có húng thú muốntrêu chọc cô. Đàm Dịch Khiêm lập tức đi về phía Hạ Tử Du, trênmôi nở nụ cười tinh quái nói, "Bà xã, anh không tìm thấy cái áo ngủ đâucả, hay em giúp anh tìm thử xem nó ở đâu." Hạ Tử Du vươn taychống đỡ lồng ngực Đàm Dịch Khiêm, "Được, em sẽ đi tìm cho anh, anh đừng dựa vào em gần quá như vậy á...." Trời ạ, có đôi lúc phụ nữ cũng không thể nào tự chủ được có đúng hay không à.... "Bà xã....." "Ái, đừng gọi em...." Thốt xong câu đó, Hạ Tử Du liền đẩy Đàm Dịch Khiêm ra rồi vội vàng xông tớitủ treo quần áo trong phòng, nhanh chóng tìm kiếm một phen, rốt cuộccũng tìm được cho anh cái áo ngủ, cô hấp tấp đưa nó qua cho anh, "Nhanhmặc vào đi!" "Bà xã, hay là….Em mặc vào giúp anh đi!" "Còn lâu em...." Nhưng kế tiếp, Đàm Dịch Khiêm đã kéo Hạ Tử Du vào trong lòng mình, hơi thởhấp dẫn mê hoặc phả lên vành tai cô, "Hay là em muốn nhìn anh như thếnày hơn...." "Em mới không có biến thái như anh vậy đâu!" Không còn cách nào khác, Hạ Tử Du đành phải mặc áo ngủ vào cho Đàm DịchKhiêm, bởi vì quá mức vội vàng hấp tấp vì thế những chiếc cúc áo cô càilên cho anh đều nằm cái trên cái dưới, nhưng Đàm Dịch Khiêm vẫn làmthinh không nói gì chỉ mím môi cười nhìn ngắm cô, dáng vẻ cực kì thíchthú. Cuối cùng cũng xong rồi, Hạ Tử Du không nén được thở phàomột hơi nhẹ nhõm nói, "Anh có thể đi ngủ được rồi đó, em còn có việcchút....." Đàm Dịch Khiêm ôm eo Hạ Tử Du lại hỏi, "Chuyện gì?" Hạ Tử Du đưa mắt nhìn sang phòng trẻ có hai đứa con trai cưng của mìnhđang ngủ, "Hai ông ‘trời con’ của anh có lẽ chút nữa sẽ dậy rồi, em phải đến trông chừng, nếu không bọn chúng dậy không nhìn thấy em sẽ khóc ầm ĩ lên cho mà xem." Vào buổi tối, cô đều phải cho hai đứa bú sữarồi mới chịu ngủ, ngủ đến nửa đêm là phải rời giường cho chúng bú thêmlần nữa, cũng may hai đứa nhỏ này an uống đều theo đúng giờ giấc chứbằng không sẽ làm cho cô thấy rất khó khăn khi chăm sóc chúng. Đàm Dịch Khiêm hôn lên gò má Hạ Tử Du một cái, thật hiếm thấy anh không hềgây rối mà còn gật đầu dịu dàng nói, "Vậy anh đi ngủ đây, mau sớm về ngủ với anh!" "Dạ." Tối nay đột nhiên Đàm Dịch Khiêm ngoanngoãn như thế, thực khiến Hạ Tử Du có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng thật sự vô cùng hài lòng, nếu như ứng phó hết anh rồi tới ứng phó đám concủa anh nữa, có lẽ tinh thần và thể lực của cô cũng không thể trụ nổiđược như thế.... --- --- Sáng hôm sau, Hạ Tử Du cũng nhưmọi ngày thức dậy, nhớ đến sáng nay ông bà Đàm phải lên máy bay đi Anh,Hạ Tử Du lập tức ngồi dậy liền bước xuống giường. Lúc Hạ Tử Du ngồi dậy mới phát hiện hóa ra Đàm Dịch Khiêm cũng đã dậy rồi.... Theo thời gian làm việc trước giờ của Đàm Dịch Khiêm, lúc này hẳn là anh vẫn còn đang ngủ, Hạ Tử Du thấy vô cùng nghi hoặc. Ngay lúc này cửa phòngđược mở ra, bóng dáng cao lớn tuấn tú của Đàm Dịch Khiêm đang đi vào. Hạ Tử Du hỏi, "Ông xã, sao hôm nay anh dậy sớm vậy?" Đàm Dịch Khiêm thản nhiên trả lời, "Đưa ba mẹ lên máy bay." Hạ Tử Du ngại ngùng nói, "Ba mẹ chồng đã lên máy bay rồi á? Ối.... Vậy mà em cũng ngủ quên mất." Đàm Dịch Khiêm đi tới ngồi xuống mép giường, cười nhẹ nói, "Không sao, emkhông có sức rời giường hai ông bà ngược lại càng vui thích đấy." Sắc mặt Hạ Tử Du lập tức nhuốm đỏ, khó xử nói, "Anh phải nên gọi em dậy chứ." Đàm Dịch Khiêm hôn nhẹ lên môi cô, "Ngoan, mặc quần áo vào lại tử tế đi, anh xuống lầu đợi em." "Dạ." Nhìn Đàm Dịch Khiêm đi ra khỏi cửa phòng, Hạ Tử Du mới phát giác ra mấy ngày nay Đàm Dịch Khiêm có cái gì đó rất kì quái. Dường như, mấy đêm gần đây anh không hề chạm vào người cô, lại còn tự mình đi ngủ rất sớm.... Tối hôm qua nhìn thấy bộ dáng cuồng sắc tình đó của anh, cô còn tưởng rằngmình sắp phải phục vụ cho đại gia rồi, ai ngờ tối hôm qua anh lại đi ngủ sớm hơn mọi ngày mà suốt cả đêm còn rất an phận..... Còn nữa,biết lúc này cô sắp thay quần áo lại còn biết điều tránh đi xuống dướilầu trước, cái này.... Hình như rất không giống với phong cách của Đàmđại nhân nhà mình ấy nhỉ! Nghĩ thì nghĩ, nhưng Hạ Tử Du vẫn nhanh chóng thay xong quần áo rửa mặt chải đầu xong đâu đó, kế tiếp đi sangphòng hai đứa con trai xem qua một chút. Nhưng không ngờ khi đitới mới phát hiện hai đứa con trai bảo bối của mình không hề nằm ở trong nôi, đoán rằng có thể sáng nay Đàm Dịch Khiêm đã bảo người làm bế haiđứa nhỏ ra ngoài chơi rồi, Hạ Tử Du dùng tốc độ nhanh nhất chạy ngayxuống lầu. "Ông xã, ông xã....." Hạ Tử Du sốt ruột mà hôhoán lên, vừa bước xuống bậc thang lầu lại đúng lúc nhìn thấy bà Hạ vàdì Lưu mỗi người tay bế một đứa nhỏ đang dỗ dành chúng. Hạ Tử Du thở nhẹ ra cũng đồng thời vui sướng hỏi, "Mẹ, dì Lưu.... Sao mọi người lại ở đây?" Bà Hạ nghiêng đầu lại, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười từ ái nói, "Vừa sáng sớm nay Dịch Khiêm đã đón mẹ đến đây." Hạ Tử Du sửng sốt, "Hả?" Lúc này, Đàm Dịch Khiêm từ lầu hai đi xuống, trên người mặc một bộ quần áonhẹ nhàng màu trắng, đi phía sau anh là một người hộ vệ đang xách theovali hành lý. Hạ Tử Du hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, sững sờ gọi, "Ông xã...." Đàm Dịch Khiêm đi tới ôm Hạ Tử Du vào người dịu dàng hỏi, "Bà xã, ăn sáng chưa hả?" "Chưa....." "Anh cùng ăn với em." Vừa nói xong Đàm Dịch Khiêm ôm eo Hạ Tử Du đi tới hướng phòng ăn. Hạ Tử Du vội quay đầu nhìn mẹ mình nói, "À mẹ, mẹ ngồi chơi một lát đi ạ, con dùng xong bữa sáng rồi lên nói chuyện với mẹ." Bà Hạ mỉm cười gật đầu. Lúc đi vào phòng ăn, Hạ Tử Du nghi ngờ hỏi, "Ông xã, hôm nay anh không đến công ty sao, sao lại ăn mặc như thế này?" Đàm Dịch Khiêm thản nhiên trả lời, "Hôm nay có việc riêng." "Việc riêng gì cơ?" Đột nhiên nghĩ đến mới vừa rồi hộ vệ có xách theo một cái vali hành lý, Hạ Tử Du lo sợ không yên hỏi, "Không phải là anh lại muốn đi công tác nữa chứ?" Trời à, ba mẹ chồng đều đã đi sang Anhrồi, nếu như anh cũng đi công tác, vậy có một mình cô ở trong căn nhànày chẳng phải là buồn chán đến chết hay sao..... Đàm Dịch Khiêm bình tĩnh trả lời, "Ừm."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]