Xế chiều, trên sân cỏ trong vườn hoa nhà họ Đàm.
Bà Hạ cùng với Liễu Nhiên đang chơi đùa trên bãi cỏ, Hạ Tử Du thì ngồi trên ghế dài trong vườn hoa.
"Con xem, con nghịch đến đầu đầy mồ hôi rồi kìa, đến đây bà ngoại lau cho...."
"Cám ơn bà ngoại."
Xa xa, vang lên cuộc trò chuyện của hai bà cháu....
Thoả mãn với hình ảnh trước mắt, trên gương mặt mỹ lệ của Hạ Tử Du đều là ý cười hạnh phúc.
Đột nhiên lúc này điện thoại di động của Hạ Tử Du đổ chuông.
Tưởng rằng thói quen của Đàm Dịch Khiêm mỗi ngày đều gọi điện thoại về chomình, Hạ Tử Du mỉm cười ngọt ngào lấy điện thoại ra, nhưng trên màn hình điện thoại lại hiển thị hai chữ ‘củ cải’.
Hạ Tử Du cũng không có vẻ gì mất mát, ấn nút trả lời, "Alô...."
"Tử.....Du.....Anh nói cho em biết.... Anh.... Yêu em.... Chúc em hạnh phúc.... Ha ha.... Chúc em hạnh phúc...."
Hạ Tử Du vốn chưa nghe rõ nội dung trong điện thoại nói gì thì Robert đã cúp máy.
Hạ Tử Du thấy kì lạ gọi ngược trở lại, nhưng điện thoại của Robert vẫn không có ai nghe.
Hạ Tử Du nghi hoặc nhíu mày, trong đầu thoáng qua những lời Robert vừa nói với cô.
Cô mơ hồ nghe được rất giống như chữ ‘Yêu’, ‘Chúc phúc’, nhưng lại nghe không được rõ ràng mấy....
Cô muốn gọi lại hỏi anh cho rõ, nhưng điện thoại Robert vẫn không có ai nghe máy.
Chợt nhớ ra giọng điệu khi nãy Robert nói với cô có vẻ như say rượu, vì thếHạ Tử Du cũng không có để những lời đó của Robert ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488642/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.