Đêm đó anh lạnh nhạt rời khỏi phòng của họ... Không, phải nói là đã từng là phòng của cả hai.
Cô không biết khi nào anh sẽ đưa giấy thỏa thuận ly hôn đó cho luật sư,nhưng trong ba tháng tới, cô thầm mong mọi chuyện được vượt qua suôngsẻ.
Sau khi cô về nhà, Đàm Dịch Khiêm lại không thường xuyên về nhà, cũng có lẽ là cô không có cơ hội nhìn thấy anh, dù sao bình thường anh về nhà toàn vào đêm khuya, mà lúc anh về cô cũng đã ngủ ở phòng sát vách.
Đúng vậy, một tuần trước cô đã dọn khỏi căn phòng chungcủa họ, lúc cô chuyển ra mới phát hiện thì ra trong phòng có rất nhiềuđồ của cô...
Cô ước chừng phải mất cả một buổi chiều mới có thểmang hết tất cả đồ của cô ra và sắp xếp lại đâu vào đấy... Sở dĩ sắm sửa nhiều như vậy đó là vì cô không hề nghĩ tới có ngày mình sẽ dọn ra khỏi căn phòng này.
Mọi người trong biệt thự đương nhiên đều biếtchuyện Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du ngủ riêng phòng, nhưng so với trướckhi ở riêng, mọi người giúp việc trong nhà thậm chí cảm thấy tình cảmcủa bọn họ đã dần dần chuyển biến tốt hơn, cho nên đối với Hạ Tử Du cũng ân cần hơn lúc trước nhiều.
Lúc này, Hạ Tử Du đang đứng trước phòng khách đổi giày, người giúp việc quan tâm hỏi, "Cô chủ, cô muốn ra ngoài sao?"
"Đúng vậy, một mình tôi ở nhà cũng không có chuyện gì làm, tôi muốn ra ngoài một chút.”
Người làm nói, "Vậy để tôi bảo tài xế đưa cô đi!"
Hạ Tử Du lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488575/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.