Hội sở "Nhà Trắng".
Sau khi mấy vị quan chức chính phủ rời đi, Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất Thuần ngồi trong phòng được bao, không khí lúc này không hiểu sao khiến người ta cảm thấy ngạt thở, Đan Nhất Thuần biết sự lạnh lẽo này tản ra từtrên người của Đàm Dịch Khiêm.
Không thể chịu đựng đượckhông khí lạnh lẽo như vậy, Đan Nhất Thuần ngồi đối diện với Đàm DịchKhiêm lựa lời lên tiếng, "Em nghĩ em nên giải thích với anh một chút vềnguyên nhân em đến Đàm thị.”
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nhìn vào mắt Đan Nhất Thuần, lạnh nhạt nói: “Cô tới tìm Đàm Tâm?”
Đan Nhất Thuần lập tức lắc đầu, "Em không có chủ động tìm chị Tâm, là chị Tâm mong muốn em tới Los Angeles."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng mở miệng: “Tôi nghĩ cô nên tuân thủ lời hứa của mình.”
Đan Nhất Thuần vội giải thích, "Dịch Khiêm, xin anh tin rằng em không cố ý muốn tới Los Angeles..."
Đàm Dịch Khiêm lập tức đứng dậy, đưa lưng về phía Đan Nhất Thuần, nhạt nhẽo nói, "Lời giải thích của cô đối với tôi cũng không quan trọng. Tôi hyvọng cô tuân thủ lời hứa của mình là bởi vì tôi không muốn dung đến cách cưỡng chế đưa cô rời khỏi nơi này, nhưng nếu cô không tuân thủ lời hứacủa cô, vậy thì tôi chỉ có thể dùng phương thức của tôi để cô thực hiệnlời hứa của mình.” Dứt lời, Đàm Dịch Khiêm xoay người bước đi.
Đan Nhất Thuần cũng đứng dậy theo, sốt ruột đi tới trước mặt Đàm DịchKhiêm, "Dịch Khiêm, chẳng lẽ anh không nghĩ rằng anh làm như vậy là quámức tàn nhẫn với em hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488529/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.