Chương trước
Chương sau
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đàm Dịch Khiêm vừa đi vào phòng làm việc, thì nhìn thấy chị Dư và Đàm Tâm đã đứng ở trong phòng làm việc.
"Tổng giám đốc, cô hai nói có chuyện tìm cậu."
Đàm Tâm nhẹ giọng gọi, "Dịch Khiêm."
Đàm Dịch Khiêm đi đến sau bàn làm việc, thản nhiên nói, "Có chuyện thì nói đi."
Đàm Tâm từ từ đi đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm, nhỏ giọng nói, "Chị muốn thương lượng với em chuyện này."
Đàm Dịch Khiêm mở văn kiện trên mặt bàn, giọng điệu vẫn cứng nhắc không có chút cảm tình, "Nói."
Đàm Tâm nói, "Chị muốn vào Đàm thị làm việc.”
Lúc nghe xong những lời này của Đàm Tâm, Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lên nhìnĐàm Tâm, sau đó dựa người vào ghế ngồi, điều chỉnh cho mình tư thế ngồithoải mái, hơi nhíu mày nói, "Tiền hàng tháng tôi đưa cho chị không đủsao?”
Đàm Tâm lập tức lắc đầu, "Không phải.... Trước đây vì chịlười, không muốn làm việc, mấy năm nay cũng không có làm gì, chị cảmthấy cuộc sống của chị thật nhàm chán, nên bây giờ chị muốn bắt đầu lạicuộc sống mới.”
"Chị có ý nghĩ như vậy?” Suy nghĩ này của Đàm Tâm thật sự ngoài suy nghĩ và dự đoán của Đàm Dịch Khiêm.
Thật ra khi còn ở đại học Đàm Tâm cũng học về thương mại, thành tích ởtrường cũng coi như khá nổi bật, chỉ là sau khi quen biết Robert, mấynăm nay cứ luôn giam mình trong trạng thái chán chường, dường như chưabao giờ để ý đến chuyện công việc.
Đàm Tâm rũ mắt xuống, "Giống như mẹ nói, chị không thể nào cả đời lệ thuộc vào em......... Chị muốn làm việc một phần vì muốn tự học cách tự lập.”
Đàm Dịch Khiêmđưa mắt quan sát Đàm Tâm, hiển nhiên là rất khó có thể tin được giờ phút này người phụ nữ đứng trước mặt anh muốn học được cách sống độc lập lại là chị gái mình.
Đàm Tâm thấy Đàm Dịch Khiêm không trả lời, vì vậy lén dùng ánh mắt liếc nhìn chị Dư một cái.
Chị Dư cũng hiểu ý, lập tức phụ họa nói, "Tổng giám đốc, thành tích của côchủ lúc ở đại học cũng không tệ, sắp xếp cô ấy vào bộ phận đơn giản củacông ty cũng không có vấn đề gì.”
Trên thực tế, việc Đàm Tâm có thể vào công ty làm việc, Đàm Dịch Khiêm vô cùng phần tán thành ý kiến này.
Những năm qua, chuyện Đàm Tâm có tình cảm với Robert, Đàm Dịch Khiêm cũng cóbiết, nhưng chuyện tình cảm không thể nào miễn cưỡng được, mặc dù Robert là bạn Đàm Dịch Khiêm, nhưng anh cũng không nói thêm vào được gì,Robert biết Đàm Tâm cũng là thông qua Đàm Dịch Khiêm, cho nên mấy nămnay thấy Đàm Tâm dành tình cảm sâu đậm cho Robert, sâu trong lòng ĐàmDịch Khiêm cũng có phần cảm thấy áy náy với Đàm Tâm..........
Đàm Tâm thấy Đàm Dịch Khiêm đang do dự, vội vàng nói thêm vào, "Dịch Khiêm, chị muốn vào Đàm thị làm việc là nghiêm túc, chị thề là chị không hề có suy nghĩ gì khác.”
Đàm Dịch Khiêm nhìn Đàm Tâm, suy tính một lúc rồi ra lệnh, "Chị Dư, chuyện này giao cho chị sắp xếp!"
Được Đàm Dịch Khiêm chấp thuận, Đàm Tâm lặng lẽ làm một động tác hoan hô,sau đó ngập ngừng nói: “Dịch Khiêm, chị còn một người bạn cũng muốn vàoĐàm thị làm, em có thể cho cô ấy vào làm chung với chị hay không?”
Đàm Dịch Khiêm lạnh nhạt nói: “Đây không phải cái chợ bán thức ăn.”
Đàm Tâm lập tức giải thích, "Em yên tâm, bạn của chị trình độ học vấn cùngcách đối nhân xử thế tuyệt đối có đủ tư cách vào Đàm thị làm việc, cô ấy chỉ cần tìm được một công việc tốt, mà chị cũng muốn ngoài lúc làm việc có thể có thêm bạn.”
Đàm Tâm lại liếc mắt nhìn chị Dư.
Chị Dư lập tức nói, "Ồ, tổng giám đốc, hôm nay trưởng phòng PR có báo vớitôi nói chỗ họ lúc này đang có hai vị trí trống.......... Tôi muốn đưacô chủ mới vào công ty, công việc ở bộ phận quan hệ xã hội tương đốinhẹ, cô chủ có thể thích ứng được.”
Đàm Dịch Khiêm ít quan tâm đến những loại chuyện vụn vặt như thế này, không kiên nhẫn liền nói: “Chị tự sắp xếp đi.”
Chị Dư gật đầu, "Vâng."
Đàm Tâm cảm kích chớp chớp mắt nhìn chị Dư.
--- ------
"Bà xã?"
Đàm Dịch Khiêm gần đây đã hình thành một thói quen, việc đầu tiên khi về đến nhà mà anh làm chính là gọi Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du đang ngồi trên giường lớn trong phòng, thấy Đàm Dịch Khiêm về đến nhà, Hạ Tử Du liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, phát hiện kim đồng hồđã chỉ đến số 12, Hạ Tử Du nghĩ thầm Đàm Dịch Khiêm chắc đã dùng cơmtrưa rồi, vì thế hỏi, "Anh về ngủ trưa sao?”
"Anh về ăn cơm với em sẵn tiện ở ngủ trưa luôn.” Giọng Đàm Dịch Khiêm từ xa tới gần, bóngdáng cao lớn và giọng nói cùng lúc xuất hiện trong phòng ngủ.
HạTử Du lúng túng nói, "Hả, em nghĩ là anh gần đây công việc tương đốinhiều, cho nên em đã ăn trưa với Liễu Nhiên rồi, Liễu Nhiên cũng vừamới đi ngủ."
Đàm Dịch Khiêm cởi áo vest tùy tiện vứt sang mộtbên, đi tới cạnh giường, nhìn Hạ Tử Du đang ngồi trên giường suy nghĩghép lại tấm hình, nghi ngờ hỏi: “Đang chơi gì vậy?”
Hạ Tử Du ra vẻ sầu não: “Em đang suy nghĩ làm thế nào để hợp lại tấm ghép hình này........”
Kể từ khi lấy Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du cũng không có việc gì làm, cho nêncô đã mua một bộ ghép hình để xếp giết thời gian lúc rảnh rỗi.
Đàm Dịch Khiêm có chút kinh ngạc, dù sao anh không biết Hạ Tử Du lại cóhứng thú ở phương diện này: “Từ lúc nào mà em cũng học chơi cái nàyvậy?”
Hạ Tử Du lúng túng nói, "Anh cũng biết, Liễu Nhiên thíchchơi ghép hình....Trình độ ghép hình của con bé lúc này đã ở mức độ caocấp rồi, em sợ có ngày Liễu Nhiên hỏi em mà em lại không biết, cho nênđi mua một bộ có độ khó cao một chút, nghe nói hợp lại nhanh nhất cũngphải tốn mất mấy ngày.”
Đàm Dịch Khiêm hỏi, "Vậy em định chuẩnbị dành mấy ngày để hoàn thành nó.......... Ồ, diện tích bức hình ghépnày còn chưa tới 50 cm?”
Hạ Tử Du rất nghiêm túc nói, "Anh đừng thấy diện tích tấm hình này không tới 50 cm mà coi thường nó, nó rất là khó ghép, em đã tốn ba buổi trưa để ngồi suy nghĩ ghép bức hình nàyđó.”
Đàm Dịch Khiêm khiếp sợ lặp lại, "Ba buổi trưa?"
HạTử Du thấy dáng vẻ giễu cợt của Đàm Dịch Khiêm, không nhịn được nói,"Anh đừng xem thường chỉ số thông minh của bà xã anh, em mua bức hình có độ khó cao này, mà đã gọi là có độ khó cao đương nhiên là sẽ không dễdàng ghép được nó rồi...........”
Đàm Dịch Khiêm liếc mắt nhìn bản ghép hình, nghiêm túc hỏi Hạ Tử Du, "Chồng em về nhà ngủ trưa,chẳng lẽ em không ngủ chung sao?”
Hạ Tử Du cầm miếng ghép hình lên,nhỏ giọng nói, "Trưa nay em bận phải ghép cho xong bức hình này rồi,ngoan, anh ngủ một mình nha!”
Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Một bộ ghép hình thôi, có đáng để em bỏ rơi ông xã em không vậy?"
Hạ Tử Du lúng túng nói, "Ách, em với Liễu Nhiên đố nhau xem ai hợp xongbức ghép hình này trước........ Em không thể thua con gái của mìnhđược, đúng không?”
Lúc xuống giường cô bị Đàm Dịch Khiêm kéo ngược trở lại, Hạ Tử Du không hề phòng bị ngã vào trong ngực Đàm Dịch Khiêm.
"Ông xã, đừng làm rộn." Hạ Tử Du giãy giụa trong ngực Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du đặt ở trên đùi, thân mật nói, "Lấy ra đây."
"Cái gì?"
"Ghép hình."
Hạ Tử Du trừng to đôi mắt, "Anh cũng thích sao?"
"Không ghép xong, bà xã anh làm sao có thời gian ngủ trưa với anh?"
Hạ Tử Du cười hì hì nói, "Được thôi, vậy anh ghép đi." Gần đây cô thật khổ sở khi luyện trò chơi ghép hình kiểu này, cô không tin tấm hình mấyngày nay cô không nghĩ ra mà anh có thể giải quyết được trong thời gianngắn.
Hạ Tử Du chăm chú nhìn anh, Đàm Dịch Khiêm cầm lên mộtmiếng ghép hình, trầm tư mấy giây, rồi sau đó từ tốn lập đi lập lạichỉnh sửa ngay ngắn tấm ghép hình.
Hạ Tử Du thử tính toán nhẩm,đại khái không tới ba phút, Đàm Dịch Khiêm đã ghép xong hoàn chỉnh đưabức hình đến trước mặt Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du sững sờ kinh hãi không dám tin nhìn bộ ghép hình đã hoàn chỉnh ở ngay trước mắt.
Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du vào lòng, "Bây giờ có thời gian ngủ với ông xã em chưa?”
Hạ Tử Du ra vẻ sùng bái nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Ông xã, anh làm như thế nào vậy?" Món đồ chơi có độ khó cao vậy mà vào tay anh dường như chẳng cóchút khó khăn nào cả..........
"Bộ môn ghép hình nãy rõ ràng chẳng có mức độ khó khăn gì như em nói."
Hạ Tử Du cảm thấy không còn mặt mũi gì nữa, thậm chí muốn tìm một cái lỗđể chui vào. Khổ nỗi là vừa rồi cô còn muốn cười anh..........
"Em thừa nhận em còn không thông minh bằng con gái mình.” Cô nghe ngườigiúp việc nói Liễu Nhiên đã ghép xong rồi, cho nên khi vừa dùng xong bữa trưa cô liền trốn vào trong phòng, chỉ sợ con gái mang hình đã ghépxong đến tìm cô.
Nhìn vẻ mặt ủ rũ của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêmđột nhiên hỏi, "Sau này hai mẹ con em có tranh tài nữa, có cần anh giúpem không?”
"Không, không cần, thật ra thì lúc nãy em cũng sắpghép lại được rồi, tại anh làm rối loạn suy nghĩ của em........ Huốngchi em và con gái muốn so tài cho vui thôi.”
Đường đường là một tổng giám đốc trên thương trường, vậy mà lại cùng bà xã rảnh rỗi ngồichơi trò chơi, điều này dường như rất lãng phí thời gian.
"Anh chỉ là không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm.” Đàm Dịch Khiêm cưng chiều vuốt vuốt tóc Hạ Tử Du.
"Anh lại giễu cợt em...."
"Không dám."
"Ông xã...." Hạ Tử Du vòng tay ôm eo Đàm Dịch Khiêm, cả người dựa vào ĐàmDịch Khiêm, thuận thế vùi mặt vào trong ngực Đàm Dịch Khiêm: “Cứ như thế này, em cũng cảm thấy có anh thật là hạnh phúc.” Hai ngày sau.
Chị Dư đi vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm, báo cáo với Đàm DịchKhiêm, "Tổng giám đốc, tôi đã sắp xếp nhân viên phòng PR tối nay đi vớicậu đón tiếp mấy vị quan khách chính phủ.”
"Ừ."
Chị Dưcẩn thận hỏi, "Quản lý phòng PR sắp xếp người đi với cậu chính là nhânviên mà hôm qua công ty ta mới được tuyển vào, cậu cảm thấy có vấn đề gì không?”
Đàm Dịch Khiêm hờ hững nói, "Cứ sắp xếp như vậy đi."
"Vâng."
....
Buổi tối tại hội sở "Nhà Trắng".
Đàm Dịch Khiêm vừa bước vào trong phòng được bao, điều đầu tiên nhìn thấychính là Đan Nhất Thuần đang ngồi trên ghế sofa trò chuyện rất vui vẻvới mấy vị quan chức chính phủ Los Angeles.
Đan Nhất Thuần vừa nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm, vội đứng dậy cung kính chào anh, "Tổng giám đốc Đàm."
Mấy vị quan chức chính phủ cũng đứng dậy bắt tay với Đàm Dịch Khiêm, hàilòng nói: “Tổng giám đốc Đàm, vị quý cô ở bộ phận ngoại giao của quýcông ty anh không những xinh đẹp, hơn nữa còn rất thông mình, tôi nghĩrằng tối nay chuyện hợp tác của chúng ta sẽ rất thú vị.........”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.