Trong phòng tràn ngập mùi thuốc khiến Hạ Tử Du cảm thấy khó thở, nhưng sau đó nhìn thấy người đàn ông đang yên tĩnh nằm trên giường bệnh toàn thâncắm đầy ống dẫn, trong lòng Hạ Tử Du không hiểu sao lại cảm thấy chuaxót, "Đó chính là ba anh sao?" Có thể nhìn ra được diện mạo Đàm DịchKhiêm được di truyền từ ba, cho dù hôn mê nằm trên giường nhiều năm nhưvậy, ông Đàm nhìn trông chẳng khác gì một người đàn ông trung niên chỉđang ngủ say.
Đàm Dịch Khiêm nhìn ông Đàm đang ngủ say lên tiếng nói, "Bác sĩ nói khả năng tỉnh lại của ông ấy rất thấp, nhưng mấy nămnay anh vẫn luôn không từ bỏ. Anh dẫn em đến thăm ba là bởi vì anh biếtnếu như ba có thể tỉnh lại, ông ấy nhìn thấy anh và em hạnh phúc ở bênnhau nhất định sẽ rất vui vẻ. Ba đã từng nói với anh, cuộc đời con người có thể không coi trọng nhiều thứ, chỉ riêng chuyện tình cảm mới là điều quan trọng nhất trong cuộc sống…..”
Hạ Tử Du thâm tình chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt tuấn tú của Đàm Dịch Khiêm. Cô rốt cuộc hiểu ra,cách nhìn đối với chuyện tình cảm của anh thì ra là được ảnh hưởng từ ba mình.
Đàm Dịch Khiêm xoay người, đỡ nhẹ bờ vai cô, nói dịu dàng, "Anh cần em đồng ý với anh một chuyện."
Hạ Tử Du nhìn vào ánh mắt u uẩn của Đàm Dịch Khiêm, "Dạ?"
Đàm Dịch Khiêm khẽ ôm Hạ Tử Du vào trong ngực, "Anh không cho phép em rờikhỏi anh nữa.... Bởi vì anh không muốn giống ba anh, một người mãi mãisống đơn độc."
Hạ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488500/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.