Khi Đàm Dịch Khiêm về đến biệt thự gia đình thì đã là tám giờ tối.
Trong phòng khách rộng lớn của nhà họ Đàm, mẹ con họ Đàm đang trò chuyện rấtvui vẻ với Đan Nhất Thuần, Đàm Ngôn Tư vẫn còn ngồi trong lòng Đan NhấtThuần liếc nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm trước......
"Ba —" Đàm Ngôn Tư bò xuống khỏi người Đan Nhất Thuần, lập tức chạy về phía Đàm Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm ôm lấy Đàm Ngôn Tư, yêu thương không tả xiết mà hôn con gái mình một cái.
Bà Đàm mỉm cười đứng dậy, "Dịch Khiêm, con về rồi à......"
Đàm Dịch Khiêm trả lời một câu hời hợt, "Dạ."
Bà Đàm biết Đàm Dịch Khiêm vẫn không thích gần gũi với bà, nên cũng khôngquan tâm đến sự lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm, bà hiền lành nói, "Nếu con đói bụng mẹ bảo chị Hoan làm bữa tối cho con......"
"Không cần." Đàm Dịch Khiêm ôm Đàm Ngôn Tư sau đó đi lên lầu hai.
Đan Nhất Thuần cũng cất bước đi theo Đàm Dịch Khiêm lên lầu hai.
Đến phòng ngủ riêng của Đàm Dịch Khiêm, Đàm Dịch Khiêm ôm Đàm Ngôn Tư ngồitrên giường anh, Đàm Ngôn Tư ngoan ngoãn ngồi ở mép giường chớp đôi mắtto sáng trong ngây thơ hỏi Đàm Dịch Khiêm, "Ba, hai ngày nay ba đã điđâu vậy?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Đàm Dịch Khiêm hiếm khi thấyđược sự hòa hoãn, giọng nói đầy thương yêu, "Hai ngày nay dì Đan ở cùngvới con à?"
Đàm Ngôn Tư gật đầu lia lịa, sau đó vươn tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm, "Dạ, nhưng mà Ngôn Ngôn muốn ba nhất......"
Lúc này, Đan Nhất Thuần gõ nhẹ hai cái lên cửa phòng, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488476/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.