Giấy triệu tập của tòa án gửi đến cho anh. Không hề chậm trễ, đầu tiên côđến Las Vegas để giải quyết chuyện ly hôn từ một phía, sau đó lại lấyđược “chứng cứ” lần lượt trình lên toà án.
Cô là người đi ra cuối cùng, kiện lên tòa, ép họphải thẩm vấn trên toà án.
Trong phiên tòa đầu tiên, anh vẫn nhìn cô không hề chớp mắt.
Cho dù tất cả chứng cứ của cô đều dồn anh đến bước đường cùng, anh vẫn muốn nhìn thấy trong ánh mắt của cô xuất hiện một tia cảm tình nào đó, nhưng mà không có gì cả, cô vẫn bình tĩnh tố cáo từng hành động phạm tội củaanh.
Trong khoảnh khắc đó tim của anh như thể bị moi trống rỗng,không còn cảm giác, không còn biết đau, nhất định, nhất định là báoứng...... Anh nên tin rằng thế giới này có báo ứng.
Anh không chịu được vẻ lạnh nhạt của cô đối với anh, nên mặt dày đến tìm cô.
Rõ ràng là anh muốn nói chuyện với cô, muốn hỏi cô có phải hận anh đếnthấu xương không, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh lạnh lùng củacô, anh không thể kiềm chế được mà muốn làm mất mặt cô một phen, hậnkhông thể siết cổ cô để cô biết anh không vui đến cỡ nào…
Nhưngcuối cùng anh không thể nào nổi giận được với cô, những lời vừa nói ratrong cơn giận dữ, trong lòng lại đau đớn như thể có đám lửa lan truyền, nhìn thấy cô ngay cả ý muốn gần anh thêm chút nữa cũng không đủ dũngcảm bước tới, lòng anh đau đớn không thể diễn tả được thành lời, lúc ấymới biết thì ra cô sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488472/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.