Chúng ta đều không sai
Chẳng qua là không thích hợp
Tình yêu à,
Lúc ấy em không hiểu được
Lựa chọn là của em
Không phải do anh
Em phải tự gánh vác tương lai của mình.
Vòng ôm anh dành cho em ngày hôm qua
Em đã từng không biết làm thế nào cho phải
Nếu chúng ta gặp lại em sẽ mỉm cười
Cám ơn anh, cám ơn anh
Em đã được nếm trải tình yêu tuyệt diệu.
—— Thái Y Lâm mùi vị của cỏ chanh.
......
Sau này Hạ Tử Du mới biết, ngày đó Đàm Dịch Khiêm phải tới thành phố Y thảo luận một hạng mục rất quan trọng. Nghe nói hạng mục kiến trúc này vốnchuẩn bị xây dựng ở Los Angeles, nhưng thương nghiệp lớn anh hợp tác lại quyết định xây dựng ở thành phố Y.
Hơn một năm sau đó, Đàm Dịch Khiêm vẫn làm việc ở thành phố Y, nhưng Hạ Tử Du đã đến một nơi cách thành phố Y rất rất xa.
Một năm trước trước khi rời khỏi,Hạ Tử Du thỉnh thoảng còn suy tư một chuyện......
Vào ngày cô tới sân bay, hai bên gặp nhau. Nếu như cô lại gọi anh như lúcvừa mới ra tù, anh sẽ xuống xe nổi giận với cô, hay là sẽ xảy ra điều gì khác, chỉ cần họ dính dáng thêm một phút nữa, kết cục của họ có thểthay đổi không? Anh không bao giờ biết lúc đó xảy ra một chuyện rất lớnmà cô không bao giờ muốn nhớ lại......
Hai năm sau cô cũng khôngnghĩ tới vấn đề này nữa. Bởi vì phát hiện ra mình đã hai mươi bảy tuổi,đã qua cái tuổi chờ mong và ảo tưởng, cô bình thường,bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488464/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.