Hạ Tử Du nói lạnh lùng “Tôi nghĩ là không cần phải nghe những lời giải thích này.”
Chị Dư vẫn kiên nhẫn “Mặc dù cô không muốn nghe, nhưng tôi vẫn muốn giúptổng giám đốc giải thích rõ.” Chị thật sự hi vọng tổng giám đốc và côHạsẽ không còn hiểu lầm sâu sắc như vậy, cho dù cuối cùng hai ngườikhông đến được với nhau đi nữa.
Hạ Tử Du vẫn quay đầu đi chỗ khác.
Chị Dư thở dài một hơi, khẽ nói “Thật ra thì, tổng giám đốc vừa xuống máybay đã sai người đi điều tra chuyện con gái bị bắt cóc, từ bốn giờ sángđến khi cô Hạcô đến Đàm thị, tổng giám đốc không hề nghỉ ngơi, ngài vẫnđang nghĩ cách cứu con.”
Hạ Tử Du rốt cuộc quay đầu nhìn chị Dư,không sao khống chế được chất vấn “Nếu anh ta thật sự để ý đến con nhưchị nói, tại sao anh ta lại muốn trốn tránh tôi?”
Chị Dư nói chân thành. “Bởi vì tổng giám đốc không muốn làm tổn thương cô.”
Hạ Tử Du không sao hiểu nổi, nhíu mày “Tôi không hiểu.”
Chị Dư giải thích chậm rãi. “Tổng giám đốc biết nếu đối mặt với cô, việcduy nhất ngài có thể làm là lạnh lùng vô tình, nhưng làm như vậy nhấtđịnh sẽ làm cô bị tổn thương, cho nên, tổng giám đốc thà tránh không gặp cô.”
Hạ Tử Du nghe như chuyện cười nói “Nếu anh ta có lòng cứu giúp con gái, tại sao phải giấu tôi?”
Chị Dư nói “Đó là bởi vì cô không biết kẻ bắt cóc là ai.”
Hạ Tử Du thốt lên “Căn cứ theo lời cảnh sát đó là thuộc hạ trước đây củaĐàm Dịch Khiêm, vì bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488440/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.