Chợt bắt gặp người đàn ông cao lớn trong phòng bệnh, viện trưởng Trần ngạc nhiên “Hạ, đây là…..”
Đàm Dịch Khiêm nhìn viện trưởng Trần, khuôn mặt đẹp trai lại thức thời thể hiện vẻ ôn hòa nhã nhặn, nói lịch sự “Xin chào.”
Viện trưởng Trần nhìn chằm chằm vào người đàn ông tuấn lãng, khí chất phi phàm này có cảm giác rất quen thuộc.
Đàm Dịch Khiêm nhìn thấu suy nghĩ của viện trưởng, đôi mắt giãn ra, môi khẽ cong lên “Tôi là cha của con gái Hạ Tử Du.”
Viện trưởng Trần thoáng chốc vui sướng “Ồ, thì ra anh chính là cha của đứa bé, thảo nào tôi thấy quen thuộc.”
Sắc mặt Hạ Tử Du tái nhợt, cô vội lên tiếng “Viện trưởng.” Cô hoàn toànkhông ngờ tới Đàm Dịch Khiêm có thể dễ dàng xác minh điều đó ở việntrưởng.
Liếc thấy vẻ mặt nhợt nhạt của Hạ Tử Du, viện trưởng liền nhớ lại hôm qua cô đã khóc thút thít nói ra những lời kia, bà mới ýthức được mình đã nói sai “Cái đó….” Viện trưởng Trần lúng túng.
Đàm Dịch Khiêm đưa mắt nhìn Hạ Tử Du, đôi mắt đen giảo hoạt, dường như đang đợi Hạ Tử Du giải thích.
“Tôi….” Hạ Tử Du sợ hãi nhìn Đàm Dịch Khiêm, sau đó áy náy nói với viện trưởngTrần “Viện trưởng, con muốn nói chuyện riêng với anh ta một lát.”
Viện trưởng gật nhẹ đầu “Được, bác chờ con ngoài phòng bệnh.”
“Cảm ơn.”
Sau khi viện trưởng rời đi, Hạ Tử Du hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn Đàm Dịch Khiêm nói “Đúng, tôi đã có con gái.”
Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm thâm sâu khó lường, ranh mãnh híp lại thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488421/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.