Ban đêm, Hạ Tử Du ôm con nằm trên chiếc giường đơn của nhà nghỉ chơi đùa.
Cô bé rất hoạt bát, nhìn thấy những thứ mới mẻ đều rất tò mò, cô cầm mộtmón đồ chơi bằng nhung cho con chơi, con bé vui vẻ cười khanh kháchkhông ngừng.
Cô dạy con gọi mình là “mẹ”, nhưng con bé phát âmchưa tốt, chỉ phát âm không rõ theo cô, nhưng cô không vội, vì cô cònthời gian ở bên con cả đời…
Cô bé rất biết điều, mặc dù đến mộtnơi xa lạ, nhưng bé không khóc cũng không quấy, có lúc cô nhìn con béđến mất hồn, cô bé sẽ mở to đôi mắt ngây thơ trong sáng nhìn cô, như thể có sự ăn ý trời sinh giữa mẹ và con, làm cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Ban đêm ngủ, cô không cần phải dỗ dành, con bé tự ngủ rất say trong ngực cô…
Bộ dạng ngủ say của nó khiến người ta yêu thương, làm cô không muốn nhắm mắt lại, chỉ muốn ngắm con gái mình mãi.
Chỉ cô mới nhận ra được đôi lông mày của con gái rất giống anh…
Nếu anh biết mình có một đứa con gái sẽ phản ứng thế nào? Cô không thể suy đoán nổi…
Anh luôn thâm sâu không thể lường được nhưng bất kể anh đối xử với đứa bénày thế nào, cô cũng không để con gái chịu uất ức, bởi vì cô đã nợ conquá nhiều…
………………….
Hôm sau.
Bé yêu còn đang ngủ, Hạ Tử Du đã thức dậy rửa mặt mũi.
Đổ tất cả quần áo trong túi ra, mặc thử từng cái một….
Những bộ quần áo này đếu là những thứ cô đã từng mặc, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488413/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.